Không có gì đặc biệt về
thành phố Somerset

 

Nó chỉ là một nơi thật bình thường

 

Không có những điều kỳ lạ
xảy ra ở đây.

 

Mọi người sống ở đó
chỉ là những người bình thường.

 

và những động vật...
Chúng chỉ là những con vật già nua
giản dị.

 

Chúng không đòi hỏi gì.

 

Ngày qua ngày, mọi chuyện
rất bình thường.

 

Nhưng một mùa xuân, trên
một nông trại nhỏ.

 

Một cô bé nhỏ đã làm một việc.

 

Một việc mà đã làm thay đổi mọi thứ.

 

Bố đang làm gì vậy?

 

Fern, quay lại giường ngủ đi.

 

Bố sẽ không giết nó chứ?

 

Nó chỉ là một con vật còi cọc
Giờ quay về giường đi.

 

Không, không công bằng
Cho một con vật bé nhỏ hơn.

 

Cẩn thận

 

Nếu con sinh ra nhỏ xíu
bố sẽ giết con luôn à?

 

Tất nhiên là không rồi.

 

Một cô bé gái nhỏ bé khác
với một con heo còi cọc.

 

Không có gì khác cả!
Chuyện này thật bất công

 

Sao bố nhẫn tâm vậy chứ?

 

Lại đây, bố muốn con xem cái này.

 

Con thấy không?

 

Có 1một con heo
mà chỉ có 10 núm vú.

 

Con lợn nái không thể nuôi hết cưng à.

 

Vậy con sẽ nuôi.

 

Tao sẽ cho mày ăn và lo cho mày và...

 

chắc chắn sẽ không để
bố giết nó.

 

- Này, Fern có một con heo khi nào vậy?
- Avery, điều đó là hỗn láo đó
Đưa cho mẹ cái đó.

 

Lại đây ngồi đi, ăn sáng đi
Xe buýt sẽ đến ngay đó.

 

Chào cả nhà.

 

Chào bố, con cũng muốn có
một con heo?

 

Không, bố chỉ tặng heo
cho người nào dậy sớm thôi.

 

Fern đã thức dậy trước bình minh

 

Fern, bỏ con heo xuống
và đi học đi con.

 

Avery.

 

- Chào con
- Chào bố.

 

Ngoan nhé các con.

 

Tháng này chúng ta sẽ
bị mưa rất nhiều đấy.

 

Fern! sách của con!

 

Tạm biệt.

 

Đây là vài câu hỏi.

 

Mà các em sẽ bị hỏi
trong kỳ thi tuần này.

 

Vì vậy hãy ghi thật cụ thể
từng dòng một nhé.

 

Mày phải giữ yên lặng?
mày sẽ làm tao bị rắc rối đó.

 

Uống đi.

 

Vì vậy, chỉ cần theo những
câu hỏi này.

 

Và học đáp án.

 

Fern, có chuyện gì vậy?

 

Dạ không có gì.

 

Fern, cái gì trong hộc bàn của em?

 

- Không có gì ạ
- Mở ra nào.

 

Cảm ơn cô Arable.

 

Fern, con biết rõ mà.

 

Nó chỉ là một con heo?
không phải đồ chơi, búp bê
hay em bé.

 

Một con heo

 

Và con cần bắt đầu
đối xử với nó như một con vật.

 

Chuyện này đang đi quá xa đó.

 

Em biết con bé yêu động vật
Nhưng anh phải nói chuyện với nó.

 

- Anh biết, con bé rất vui khi có nó mà
- Em biết.

 

Không cảm thấy vui hả?

 

Fern, bố rất tiếc nhưng
đã đủ lâu rồi.

 

Sao ạ?

 

Nó không còn là con heo nhỏ nữa.

 

Bố không thể để con giữ
một thứ sẽ nặng 300 cân chạy quanh nhà.

 

Không.

 

Nó không thể ở trong kho thóc sao?
con xin bố đấy?

 

- Không
- Bố?

 

Không Fern, con biết bố đã
bán hết vật nuôi

 

Để mua dụng cụ gặt mới mà.

 

Sẽ không còn chỗ trong
kho thóc cho con heo đâu.

 

Con đã hứa con sẽ lo cho nó.

 

Bố sẽ cho con bỏ lời hứa của mình.

 

Con không hứa với bố
Con hứa với Wilbur.

 

Còn chú Homer?

 

Chú ấy có nhiều thú vật lắm.

 

Chú Homer?

 

Mẹ chắc chú ấy có thể
làm một phòng cho một con heo.

 

Được

 

Chú ấy ở ngay bên kia đường.

 

Hãy ngủ đi, bé yêu của chị.

 

Bây giờ mặt trời đã nói tạm biệt rồi.

 

Ánh trăng rọi vào
khuôn mặt xinh đẹp của em.

 

Mẹ tao thường hát bài đó
cho tao để tao cảm thấy an toàn.

 

Ngủ ngon

 

Wilbur.

 

Fern thường đi bộ qua đường để đến
kho thóc của chú cố bé
hàng trăm lần trước kia,

 

Nhưng chưa bao giờ cảm thấy
xa như vậy.

 

Chỉ là một kho thóc đỏ to đùng
chứa đầy dụng cụ.

 

Đến mà xem
Nó không khác gì bình thường.

 

Nhưng đôi khi
khi bạn lấy hai vật bình thường.

 

Và đặt chúng gần nhau
thật đúng lúc.

 

Có một cơ may, chúng sẽ trở thành
hai thứ kém bình thường.

 

Con heo còi cọc đó là một ví dụ
Và kho thóc cũ kỹ hôi mốc to đùng đó.

 

Hít vào, và bạn biết nơi này
là một nơi đầy ấp vật sống.

 

Nhưng điều đó không có nghĩa
Nó chứa đầy sự sống.

 

Không sao, không sao

 

Không, kho thóc này cần một con heo.

 

Nơi này không quá tệ.

 

Chỉ chưa có ai biết mà thôi.

 

Đừng sợ

 

Mày sẽ không sao

 

Tao sẽ đến gặp mày mỗi ngày.

 

Tao sẽ đi thăm mày thường
Mày làm tao nhớ mày quá.

 

Tao yêu mày

 

Avery, xe buýt đến rồi!

 

- Con nhớ bữa trưa của chị con chứ?
- Có rồi

 

Cỏ khô gì vậy?

 

- Cậu ta đang làm gì vậy?
- Có lẽ làm điều thông minh.

 

- Heo đều thông minh cả
- Heo không thông minh!

 

Bề ngoài, chúng thông minh
như cá heo.

 

Lợi thế lắm cá heo.

 

- Cậu ta sẽ tự hạ đo ván chính mình
- Đúng vậy! dùng đầu đi!

 

Cậu ta thử bao nhiêu lần rồi?

 

- Heo ra rồi!
- Tôi nói rồi mà, heo rất thông minh.

 

Chuyện này sẽ nổi tiếng đây.

 

-Ồ nhìn kìa, heo ra rồi
- Đúng là thoát rồi.

 

Cậu ta mất trí rồi!

 

Homer!

 

Lurvy!

 

- Heo thoát rồi!
- Heo thoát, thoát, thoát rồi!

 

- Sao anh đi nhanh thế hả?
- Chờ đến phiên anh!

 

Khoan, chờ đã Fern, quay lại đi!

 

Chạy đi!

 

Chạy đi heo, tự do! tao biết
tôi có thể làm vậy.

 

Trốn đi

 

- Trốn đi!
- Đừng trốn heo,

 

- Ôi không, không phải nhà hun khói đó!
- Không! không phải nhà hun khói!

 

- Cậu ta đang nhìn?
- Đúng, cậu ta nhìn thấy nó rồi.

 

- Nghĩ cậu ta biết chỗ đó là gì chứ?
- Chắc là không rồi.

 

Cậu ta là một con heo con
Cậu ta không biết chuyện gì đâu.

 

Lại đây, heo, heo, heo!

 

Đừng bị dụ, cậu thoát rồi.

 

Mày quay lại rồi.

 

Của mày đây heo con.

 

Ăn đi nào.

 

Ăn hết cám đi nhé
tao phải lên tỉnh bây giờ.

 

cậu ta đã làm vậy
Nếu anh để tôi nói.

 

- Làm nó ở đâu? nó là một con heo mà!
- cậu ta là một con heo.

 

Xin lỗi vì cháu đã gây ồn ào
Những đề nghị của mọi người thật tốt.

 

Nhưng cháu nghĩ cháu nên ở lại đây
Fern sẽ quay lại sớm thôi mà.

 

Cậu ta ngốc như một que củi
Thật tội nghiệp.

 

- Nên nói với cậu ta không?
- Tất nhiên là không!

 

Tất nhiên không rồi.

 

Tiếng la giống như anh nói vậy.

 

Anh có thể chạy và tự do
nếu anh có thể.

 

Ý anh nếu anh là một con heo.

 

Em biết chuyện gì xảy ra
với những con heo ở đây mà.

 

Vâng em biết, và sẽ không
bao giờ nói lại.

 

Hôm nay tao sẽ nhớ mày lắm.

 

Gặp mày khi nào tao về nhé?

 

Được rồi, tao phải đi rồi
Gặp mày sau nha.

 

Tạm biệt

 

Tạm biệt Fern, nhanh quay lại nhé.

 

Xin chào.

 

Tên cháu là Wilbur.

 

Có ai muốn chơi không?

 

Có ai không?

 

Trời đang mưa
Mọi người biết chúng ta làm gì khi
trời mưa chứ?

 

Trời đang mưa
Mọi người biết chúng ta làm gì khi
trời mưa chứ?

 

- Sấm chớp
- Bão to.

 

- Dịch tả
- Bệnh lỵ

 

- Lông cứng
- Cảm giác thật buồn.

 

Không là bùn!

 

Cậu ta đang làm gì vậy?

 

Này nhanh đi, có ai muốn chơi không?
Nhanh đi, ra đi nào!

 

Ra đi, ra đi, chơi nào!

 

Không chơi, tôi phải nói
với mọi người bao nhiêu lần hả?

 

Chỉ vì chúng ta là cừu,
không có nghĩa chúng ta phải làm theo.

 

Hãy nghĩ cho chính mình.

 

- Chính mình!
- Nhìn tôi này!

 

- Không, không chính mình
- Chính mình?

 

Này nhóc, đây là kho thóc
chúng ta không chơi, chúng ta làm việc.

 

- Chỉ vài người thôi
- Vài người ?

 

lke anh ám chỉ rằng
chúng tôi không làm việc à?

 

Vì chúng tôi làm việc cực nhọc hả
Cảm ơn!

 

Cực nhọc? anh mọc lông!

 

Mọc lông tốt đó!

 

Xin lỗi.

 

Và sự đóng góp xã hội của anh
là đôi mắt xương sườn của anh à?

 

Đồ lông bụng dơ dáy!

 

- Đồ mắt bẩn!
- Đồ vải bẩn!

 

Lại nữa

 

- Họ lại nữa rồi!
- Mắt bẩn, mắt bẩn!

 

Trơn thật đó, vui quá đi!

 

Heo con, cậu lại đây nào?

 

Cậu nói tên cậu là Wilbur
đúng không?

 

Đúng vậy, tên bà là gì?

 

-Gussy.
-Gussy?

 

- Tên hay thật!
- Cảm ơn Wilbur.

 

Cậu thật dễ thương và hồng hào
nhưng cậu đang phó thời gian đó.

 

Động vật ở đây sẽ không chơi đâu.

 

- Còn bà?
- Tôi à?

 

Tôi phải ở lại ấp trứng của mình.

 

Ồ wow! nhìn kìa!

 

Mặt khác tất nhiên là
tôi rất thích chơi rồi.

 

Vậy sao bà không thể chơi?

 

Bởi vì điều tốt cho một con ngỗng
là tốt với chồng của bà ta.

 

Còn những người còn lại?
Không ai thích chơi sao?

 

Không thể chơi với 3 cái
bụng rỗng không.

 

À vì chúng tôi có
việc làm với bộ lông ướt mùi này,
kinh quá!

 

Thấy không? tôi e rằng
không thể chơi ở một nơi như vậy.

 

Nhưng mọi người là bạn bè đúng không?

 

Đúng, chúng tôi đã sống cùng nhau
ở đây cả đời đấy.

 

Cháu không chắc ở cùng một nơi
thì sẽ trở thành bạn hết.

 

Tôi không đói,
tôi chỉ muốn ai đó chơi với mình thôi.

 

Cái gì vậy?

 

Đó là...

 

Không phải chứ?

 

Ngon quá!

 

Ồ vui nhỉ, dường như đồ ăn của heo
đã mang lũ gậm nhắm đến.

 

Ồ đúng rồi, phô mai.

 

Tối qua tôi đã ăn xúc xích Ý?

 

Đúng, tôi nghĩ vậy.

 

- Ổ dễ thương nhĩ
- Một con vật kinh tởm!

 

Chào ở đó.

 

Ồ cậu là một con heo.

 

Cậu là một con heo

 

Heo bằng với cám.

 

Chuột thì rất vui.

 

Tên cháu là Wilbur.

 

Chú tên gì?
Hay chỉ gọi là chuột ?

 

Cậu vừa gọi chỉ là chuột ?

 

Cung cấp thông tin cho cậu nhé heo
Luật lệ của chuột.

 

Chúng tôi ở đây trước cả loài của cậu
và chúng tôi sẽ ở đây lâu nữa.

 

Vì vậy, cậu phải nhớ cho kỹ.

 

Lần sau cậu cảm thấy
phải thay đổi tôi thành chỉ là chuột

 

Chú tự gọi mình là chuột

 

Ta có thể gọi như vậy
Nhưng cậu thì không.

 

Vậy chú không có tên à?

 

Tất nhiên tôi có rồi
Là Templeton.

 

Templeton? tên hay quá!

 

- Ồ cảm ơn!
- Này, chú muốn chơi chứ Templeton?

 

Vì nhiều lý do, không.

 

Tôi không chơi

 

Tôi gặm , theo gõi, ăn và trốn
tôi ở trong một cái hang nhỏ.

 

Chú không ở lại nói chuyện à?

 

Nói chuyện? để ta xem.

 

Gặm, theo dõi, ăn, trốn.

 

Không nói chuyện không có
trong danh sách.

 

Chuột thật đẹp trai.

 

Tối nay mình sẽ
mơ thấy cám!

 

Fern, con sẽ không đi gặp con heo nữa
Muộn quá rồi.

 

Nhưng nó đang chờ con!

 

Còn mẹ chờ con làm xong bài tập
và đi ngủ ngay.

 

Nhưng con luôn chúc
nó ngủ ngon!

 

- Không phải tối nay
- Nó không thể ngủ nếu con không chúc,

 

Ngủ ngon,

 

Ngủ ngon,

 

Ngủ ngon,

 

Ngủ ngon,

 

Huh?ai nói vậy?

 

Bà là ai?

 

bà ở đâu? bà vô hình à?

 

Không tôi thuộc về ban đêm

 

Nghĩa là tôi làm việc ban đêm
khi cậu đi ngủ.

 

Bây giờ ta cần tập trung
Vì vậy, ngủ ngon nhé.

 

Nhưng cháu không thể ngu bây giờ!
Hãy nói cháu nghe bà là ai đi.

 

Cháu cảm thấy cô đơn quá.

 

Ta thấy rồi

 

Cháu là một con heo đẹp
vì vậy ta sẽ nói cho cháu nghe điều này.

 

Nếu cháu đi ngủ bây giờ
và để ta làm việc.

 

Chúng ta sẽ trò chuyện vào
ngày mai

 

- Trò chuyện?
- Ta nghĩ từ của cháu là nói chuyện

 

Ồ tuyệt, được rồi.

 

Ngủ ngon,Ngủ ngon,Ngủ ngon,

 

Ngủ ngon,

 

Được rồi, hắn vẫn không
cử động.

 

Chúng ta đã chờ 1, 2...

 

Chúng ta chờ ở đây lâu lắm rồi Elwyn,
và thằng cha đó vẫn không cử động!

 

Hắn như quái vật của tự nhiên vậy.

 

Tôi đang chết đây
Tôi sẽ đi tìm bắp.

 

Tôi biết,Brooksie. Kiên nhẫn đi.

 

Dậy nào

 

Cố nào

 

Chỉ một chút thôi.

 

Được rồi, chào buổi sáng!

 

- Chào Bits, tôi không chảy nước dãi?
- Hút lên đi Bets.

 

Ai đã nói chuyện với cháu tối qua
vui lòng nói cho cháu biết đi?

 

May thật! người dậy sớm nhất
và cậu ta có việc muốn nói.

 

Ừ, ồn ào quá.

 

Cháu đang nói chuyện với người
đã nói chuyện với cháu tối qua.

 

Tôi nghĩ có lẽ là tôi.

 

Được rồi

 

- Cháu không thể thấy bà
- Trên đây, ở góc nhà.

 

Góc kia

 

Xin lỗi, cháu vẫn không thấy bà.

 

Lại gần một chút nào
Ta sẽ xuống

 

Chào bà là...

 

Tôi có cả ngày dài trước mặt
và tôi đang cố lấy một chút...

 

Nhện! nhện! tránh xa tôi ra!

 

Tránh xa ra! tránh xa!

 

Được rồi, đứng cách chỗ đó ra.

 

- Thứ đó thật ghớm quá
- Anh không thô lỗ vậy chứ?

 

Không, không, ý anh là sởn tóc gáy
theo một cách hay đó mà,

 

ghớm quá!

 

- Chúng ăn đồng loại chúng
- Tôi biết!

 

À? vẫn muốn nói chuyện
hay cậu sẽ tham gia cùng họ?

 

Cháu chưa bao giờ gặp nhện

 

Bà làm cái đó à?

 

Đó là thứ mà bà cần tập trung
tối qua hả?

 

- Đúng vậy
- Thật tuyệt vời.

 

Bà có thể dạy cháu làm sao
làm cái đó không?

 

Chờ chút nhé.

 

- Bà đang làm gì vậy?
- Làm bữa sáng.

 

- Ồ nhóc
- Thư giãn đi.

 

Đầu tiên ta sẽ kẹp nó
để làm nó mất cảm giác.

 

Vì vậy nó sẽ cảm thấy
thoải mái hơn.

 

Đó là một sự giúp đỡ nhỏ.

 

Sau đó ta bao phủ nó lại.

 

Sau đó ta chỉ cầu nguyện
Và mọi chuyện luôn tốt đẹp.

 

Và nó sẽ là bữa ăn
ngon tuyệt vời.

 

Vậy bà ăn ruồi à?

 

Không, không, không

 

Tôi uống máu của chúng.

 

- Ngã rồi à?
- Yếu như con gái vậy.

 

Ghê quá.

 

À điề đó dễ để cậu nói.

 

Thức ăn của cậu được
mang từ một cái xô.

 

Tôi không được đối xử
như hoàng gia như vậy.

 

Tôi là loài đánh bẫy.

 

Tôi phải bắt thức ăn của mình
Đó là lý do tại sao tôi làm nhà gần cậu.

 

- Xin đừng làm đau tôi
- À, ông nói xin từ khi nào.

 

Và hãy tưởng tượng có bao nhiêu
bọ ở trong kho thóc này.

 

Không, chính xác là trên thế giới này.

 

Nếu loài nhện không bắt chúng.

 

Sâu bọ sẽ bao phủ cả hành tinh này!

 

Đó là cách ta nhìn nhận
Ta làm theo yêu cầu của mọi người.

 

Ngoại trừ ruồi.

 

Đúng, ngoại trừ ruồi.

 

Ta nghĩ đã đến lúc nói lời chào.

 

Gì?

 

Lời cháo

 

Được, cháu sẽ đi.

 

Không Wilbur.

 

Lời chào chỉ là một cách
nói xin chào.

 

Ồ xin chào

 

Này bà biết tên tôi!
Bà tên gì?

 

Tên tôi?

 

Tên tôi là Charlotte.
Charlotte A. Cavatica.

 

Charlotte. Tên hay quá

 

Cảm ơn, ta luôn nghĩ vậy.

 

Này khi bà nói...

 

Từ đó.

 

Có nghĩa chúng ta là bạn?

 

Ta nghĩ vậy,

 

Tuyệt vời!

 

Golly, đi xem có chuyện gì
xảy ra ở đó vậy.

 

Chuyện gì--gì...
này nhóc, chuyện gì xảy ra vậy hả?

 

Ồ xin lỗi, cháu vừa kết bạn
chỉ vậy thôi.

 

Với nhện, ồ tuyệt,
lựa chọn tốt đó.

 

Tuyệt vời.

 

Cậu nhận một người còn bị xem thường
hơn cả tôi nữa.

 

Sao mọi người xem thường Charlotte?

 

Bà ấy làm ra một mạng nhện tuyệt vời
và giữ những con bọ tránh xa
kho thóc mà.

 

Nhìn bà ta kìa
Cậu không nghĩ bà ta bé...

 

Từ gì nhỉ?

 

Cháu nghĩ bà ấy xinh đẹp.

 

Xin lỗi, bà ta thật gớm ghiết!

 

Chúng tôi chưa từng thấy
loại nào gớm như vậy?

 

Cháu nghĩ là không phải.

 

Vô vọng

 

Thật tội cho tình bạn bé nhỏ này.

 

Có những tình cảm nói rằng
sự ngu ngốc là hạnh phúc.

 

Và tôi tin nó có thật.

 

Bởi vì, vào ngày xuân muộn đó.

 

Wilbur là con heo hạnh phúc nhất.

 

Và những ngày xuân đó
cũng chuyển sang mùa hè.

 

Những ngày đầy những cuộc
trò chuyện.

 

Giữa một tình bạn không thể xảy ra.

 

Charlotte, con heo mùa xuân là gì?

 

Một con heo được sinh ra
vào mùa xuân.

 

Ồ vậy mà cháu nghĩ là
hoạt bát.

 

Có thể là một con heo sôi nổi.

 

Sau khi bà Mallard đẻ 8 quả trứng
trong tổ,

 

bà ta không thể đi thăm
Michael nữa,

 

Bởi vì bà ta đã ngồi trên trứng
để giữ ấm cho chúng.

 

Bà ta chỉ đi ra khởi tổ để
uống nước hay ăn trưa

 

Hay để đếm trứng, và
chắc chúng vẫn còn ở đó.

 

Vào một ngày nọ, vịt con nở ra
Đầu tiên là Jack, sau đó là Kack...

 

Tuyệt! tuyệt vời! chuyện này
sẽ tuyệt lắm đây!

 

-Wilbur, cậu đang làm gì vậy?
- Bà sẽ thấy.

 

Cảm giác thật tuyệt!

 

Đúng, qua trái một chút, ah,, đúng rồi

 

Có gió thổi qua?
tôi nhẹ đi 10 cân!

 

- Tôi sẽ là người kế tiếp!
- Tôi kế!

 

- Tôi kế tiếp!
- Tôi cũng vậy!

 

- Nhìn tuyệt chứ
- Ừ.

 

Chào, ông là người mới ở kho thóc à
Cháu là Wilbur.

 

Wilbur, là tôi đây

 

Tôi? tên hay quá!

 

Không tôi, Tôi! Samuel! cừu!

 

Wow! chuyện gì xảy ra với ông vậy?

 

Mạng lưới đầu tiên của thế giới heo
ta-da!

 

Ta nghĩ cháu nên bỏ lưới của cháu
mà đến chổ ta.

 

Sau vài tuần.

 

Và tôi đang nói về vài tuần
chờ đợi và mong chờ.

 

Những việc làm vất cả
cuối cùng cũng được đền đáp.

 

Wow! nhìn chúng kìa! chúng là
những quả trứng.

 

Bây giờ chúng là...chúng là...
Nhìn chúng kìa!

 

Wow, Gussy,
bà làm một việc thật tuyệt đấy.

 

Chúng không vì lý do gì mà gọi tôi là
mẹ Ngỗng

 

Xin chúc mừng

 

Mọi người nhìn thấy không!

 

Cảm ơn, cảm ơn!

 

Không dễ gì,
nhưng tôi đã cố gắng.

 

Anh cố gắng?

 

Anh đùa thôi cưng
Chúng ta đã cố gắng.

 

6, 7, không có quả thứ 8?

 

Nó không nở à?

 

Golly! Golly!

 

-Golly!
-Whoa!

 

Whoa,cha ngỗng!
tôi chỉ muốn giúp thôi.

 

Anh muốn gì với
cái trứng thối đó?

 

Tôi muốn một quả trứng thối.

 

vì một lý do đơn giản...
anh không bao giờ biết đâu.

 

Quả này không nở.

 

Tôi nghĩ chúng tôi phải bỏ nó.

 

Ồ lấy đi!

 

Và thêm nó vào
bộ sưu tầm dơ bẩn của anh đi.

 

Thứ cuối cùng là trứng thối!

 

- À anh nghĩ chuyện này thú vị
- Tôi nên đục lỗ cho nó!

 

Đừng làm bể quả trứng đó chuột.

 

Bể quả trứng thối sẽ làm kho thóc này
chìm ngập mùi thối đó.

 

Chuyện đó có thể thay đổi.

 

Sao anh cười, Bits?
Anh ta vừa nói chúng ta bị chìm

 

Ồ tuyệt, tuyệt
cái này sẽ có ích đây.

 

Mày thực sự đẹp trai đó.

 

Ồ cưng

 

Trứng!

 

Thấy một con nhện to già ở ổ cửa!
Sẽ đi bắt nó chứ!

 

Không, Avery! quay lại đây!

 

- Này nhện, nhện
- Em đừng làm vậy!

 

Dừng lại!

 

-Được rồi!
- Không, không, Avery!

 

Wilbur, không, thả ra, Wilbur, thả ra!

 

Wilbur, Wilbur, sao mày làm vậy?

 

Avery! không!

 

Mùi hôi.

 

Gớm quá.

 

Là anh à?

 

Không ngửi thấy mùi mà

 

- Anh ta cố làm thối để chúng ta bỏ...
- Bắp.

 

Lòng đỏ trứng dính vào tôi.

 

Trứng này nấu được rồi.

 

Hôi quá!

 

Gớm quá!

 

- Chúng tôi nói anh đừng làm bể trứng mà
- Nhìn xem anh đã làm gì hả chuột!

 

Để cứu Charlotte, đúng không?

 

Đúng đấy kẻ vô ơn,
Tôi đã cứu mạng bà cẳng dài.

 

- Ý cậu là một việc tốt đúng không?
- Tất nhiên.

 

Tôi có nhiều mắt.

 

và tôi nghĩ Wilbur đã
cứu bà ta.

 

Tôi biết, mỉa mai đúng không?

 

Cậu ta cứu bà
và họ đang giữ cậu ta cho lễ giáng sinh.

 

Templeton!

 

Giáng sinh là gì?

 

Là ngày cậu sẽ được chữa trị.

 

Nhưng tôi không có bị bệnh.

 

Tôi không nói cậu bị bệnh.

 

-Uh-oh.đó là một sai lầm
- Đúng đó chuột.

 

Sao? bà đang nói dối
tương lai bóng đá à?được rồi.

 

Nhưng là một lời phát biểu buồn khi
tôi gần như tin tưởng mọi người ở đây.

 

Templeton,ông nói gì vậy?

 

Mùa đông đến
nông dân sẽ kiểm tra cậu.

 

trong nhà hun khói cũ kia.

 

Và chỉ kiểm tra chuyện gì xảy ra
khi mọi người tập trung xung quanh và nói.

 

Coi xúc xích ngon không

 

Coi thịt xông khói chín chưa

 

Vậy cái đó dùng cho việc đó à.

 

Không nướng hạt dẻ à.

 

Ông ấy không thể
Con người yêu heo lắm mà.

 

À họ thích thịt heo.

 

Chuyện này kinh khủng quá?

 

Charlotte!

 

Charlotte, có thật không?

 

Wilbur, vài con heo mùa xuân đã thấy
tuyết mùa đông.

 

Không! cháu không tin chuyện này
Cháu sẽ không tin chuyện này.

 

-Ồ Wilbur.
- Chuyện này không công bằng!

 

- Cháu muốn sống! cháu muốn thấy tuyết!
- Cháu sẽ thấy.

 

Bây giờ ta hứa với cháu
ta sẽ không để họ giết cháu.

 

Bà là một con nhện, bà nhỏ xíu
Họ to lớn!

 

Sao bà có thể ngăn họ?

 

ta không biết nhưng đó là
một lời hứa.

 

Và lời hứa ta sẽ không bao
giờ thất hứa cả.

 

Cháu không phải lo chuyện này Wilbur.

 

Với lại giáng sinh còn lâu
lắm mới đến.

 

Được rồi, Charlotte. Nếu bà nói vậy.

 

- Bố?
- Sao con.

 

Con đi bộ về nhà? con đã hứa với Wilbur
con sẽ đến đó ngay.

 

- Được, đi từ từ nhé con
- Cảm ơn bố.

 

Fern, khoan đã!

 

Sao không không đến nhà White
hay Sergeant hôm nay chơi nhỉ?

 

- Hay con đến nhà ai đó
- Tại sao?

 

Vì con tốn nhiều thời gian
ở kho thóc đó quá.

 

Không tốt cho con
một mình ở đó nhiều đâu.

 

Một mình? bạn bè của con đều ở đó.

 

- Ngoại trừ chuột
- Chuột?

 

Con không gọi nó là bạn con
nhưng những người khác thì là bạn.

 

Họ kể chuyện vui, họ làm con cười.

 

Và con đã hứa với họ
con sẽ đọc quyển sách này, vì vậy
con đi đây, chào mẹ!

 

bác sĩ Dorian,
chuyện này thật buồn cười?

 

Để nghĩ động vật có thể nói chuyện?

 

Tôi không biết, có thể động vật nói
gì đó với tôi mà tôi không nghe được.

 

Vì tôi không chú ý.

 

Có lẽ trẻ em là những người thích
lắng nghe hơn chúng ta.

 

À điều đó làm tôi lo lắng.

 

Bà lo lắng bạn của con bé
chỉ là heo, cừu, ngỗng và chuột à.

 

À không có chuột.

 

Không.

 

- Cô bé trông khoẻ chứ?
- Vâng.

 

Vẫn thèm ăn chứ?

 

- Tối ngủ có ngon không?
- Có.

 

Ý tôi là, con bé vẫn khoẻ mạnh.

 

À có một tên cho tình trạng cô bé.

 

Gọi là giai đoạn tuổi thơ ấu.

 

Và thật buồn thay
có gì đó mà cô bé sẽ mất đi

 

Charlotte,bà đang làm gì vậy?

 

Suy nghĩ.

 

Ta đang chổng ngược để suy nghĩ.

 

Máu sẽ xuống đầu ta và
làm ta suy nghĩ tốt hơn.

 

Cháu cũng đang suy nghĩ
về giáng sinh.

 

Đừng lo,Wilbur.
chúng ta sẽ tìm ra cách thôi.

 

Đi nào, lke. Đi nào

 

Không có quá nhiều rắc rối.

 

Nhưng bà tìm ra gì chưa?

 

Chưa nhưng nó sẽ như một mạng lưới.

 

Cháu làm ra nó, cháu chờ
và sẽ luôn có thứ gì đó đến.

 

Ngủ ngon,, Charlotte.

 

Ngủ ngon,Wilbur.

 

Và đánh đu

 

Và đi

 

Móc.

 

Lùi lại, đi và...

 

Ông Zuckerman!

 

Được rồi, ông phải đến
xem cái này.

 

Nhanh nào chú Homer!

 

Nhanh nào!

 

- vậy tôi là heo là gì vậy?
- Là vài con heo

 

Thật kỳ lạ.

 

Không có phép lạ đâu.

 

Cha Beecher?

 

Homer. Edith.

 

Cái gì mang ông đến đây?

 

Thần thánh?

 

Chúng tôi cũng nghĩ vậy.

 

Chúng ta phải giữ yên lặng chuyện này
cho đến khi tôi nói chuyện
với ban thuyết giáo.

 

Bà không được kể
nhưng bà phải đến kho thóc mà xem.

 

Bí mật giữa hai chúng ta đó.

 

- Trên nông trại
- Được, tạm biệt.

 

Đừng kể ai nghe nhé

 

Có một từ trên mạng nhện
ở kho thóc Zuckerman

 

Charlotte, vài con heo đã làm gì?

 

Chuyện này không phải để làm gì
Nó làm cho cậu.

 

Vài con heo có thể cười một chút.

 

Ngẩng đầu lên nào!

 

Một con nhện xấu xí
chúng ta biết đến bà ta rất thông minh.

 

Vì vậy anh không tin có
người thông minh và xinh đẹp?

 

Không, có chứ
đó là em.

 

Con nhện thông minh thật?

 

Con nhện làm cái này đâu rồi?

 

À chúng tôi đã tìm hết
mà không ra.

 

Trông đẹp lắm.

 

Vẫn không có gì thay đổi
cậu ta là đồ vất đi.

 

Ừ, không ai thích ăn thịt bò.

 

- Phải công nhận, con heo đó đẹp thật
- Ừ, vài con heo, đúng thật,

 

Sau vài tuần
hiện tượng mạng nhện cũng chìm xuống

 

Không ai quan tâm nữa.

 

Và ngày kinh ngạc hôm qua
đã trở lại như bao ngày thường.

 

Trông như Wilbur
không thể thấy tuyết.

 

Xin lỗi, sao chúng ta ở đây chứ?

 

ý tôi là, cuộc họp kho thóc và
những việc phía trước, tôi hiểu điều đó.

 

Nhưng chuyện này dính đến chúng ta?
Như là giờ tôn giáo!

 

Wilbur không phải là người duy nhất.

 

bị kết thúc vào bữa tối giáng sinh
cùng táo trong miệng cậu ta.

 

Hay lắm, đúng, vậy thì sao nào.

 

lke, chuyện này dính đến
tất cả chúng ta.

 

Tôi chỉ gặp rắc rối khi nhìn bà
Chỉ vậy thôi.

 

Không phải chuyện của tôi
Mà là của Wilbur.

 

Và theo ghi nhận, cái nhìn của các anh
về tôi cũng không phải thích thú gì.

 

Nhưng tất cả chúng ta đều thấy
con người rất chú ý đến cặp.

 

và không còn nhiều thời gian
nữa thì đến giáng sinh.

 

tất nhiên đủ thời gian cho
Zuckerman tìm ra cảm giác yêu thích
thịt heo.

 

Để thoả mãn cơn thèm thịt xông khói
của ông ta.

 

- Con nhện đó có thể nói kìa!
- Ừ.

 

bà ta nói gì vậy?

 

bà ta nói nông dân có thể vẫn giết
heo làm thịt.

 

Xin lỗi bạn cũ, nhưng
số mệnh này là của loài giống cậu.

 

Cháu có thể ra khỏi hàng rào
lần nữa.

 

Không, lần này không đủ để
làm việc đó.

 

Tôi vừa viết ra một từ.

 

Một điều sẽ làm Wilbur
trở nên đặc biệt.

 

mà Zuckerman sẽ không bao giờ
nghĩ đến việc giết cậu ta nữa.

 

bà cần gì đó thật ấn tượng
như heo tối thượng

 

Nghe như món tráng miệng vậy.

 

Vậy là gì nào?
cái đó sẽ không hiệu quả.

 

bà có thể nói gì đó thật
chắc chắn?

 

Được, tôi chắc nó sẽ không
hiệu quả.

 

Còn kích cỡ hài hoà ?

 

- Đúng rồi, kích cỡ hài hoà!
- Thôi đi! các người lại nữa rồi.

 

Xin mọi người!
từ thật hoàn hảo cho Wilbur?

 

Thơm ngon thế nào?

 

Hay dinh dưỡng ? hay cứng ?

 

Còn....

 

- Bà nghĩ ra?
- Ừ, mắt bò.

 

Còn từ cực kỳ, cực kỳ, cực kỳ ?

 

Tốt, quá dài
Tôi chỉ làm trên mạng nhện thôi.

 

Vậy cực kỳ có thể
có tác dụng.

 

Từ đơn giản nhưng không đúng
con heo không cực kỳ.

 

Nhìn nó đi! nó cũng bình thường.

 

Nếu bà muốn nó đúng
thì từ mà bà viết sẽ như vậy

 

Bình thường

 

Wilbur, Chuyện này sẽ thành công
nếu từ tôi viết là đúng.

 

Và chỉ cậu có thể nói cho
chúng tôi biết từ đó là gì.

 

Quay một vòng xem.

 

Chúng tôi tập trung ở đây
để giúp cậu.

 

Bây giờ hãy nói chúng tôi nghe
cảm giác của cậu thế nào.

 

Có một màu đỏ, màu xanh!

 

Avery! em sẽ không bao giờ
bắt được chị!

 

Em sẽ bắt được.

 

Nhìn pháo hoa kìa mẹ.

 

Avery, nhanh lên nếu em
muốn bắt được chị!

 

Mạng lưới này thực sự
đáng giá.

 

Ông Zuckerman!

 

Đây, mặt đối mặt
cùng một nơi cực kỳ

 

Một điều thật tuyệt vời!

 

Lần trước chúng tôi có hàng trăm người
Lần này sẽ là hàng ngàn người!

 

Nó viết cực kỳ rõ như ban ngày.

 

T-E-gấp 2-R-l-F-l-C.

 

ý tôi là, bà có thể tưởng tượng
một con nhện có thể đánh vần
từ đó không?

 

Tôi không nghĩ tôi có thể
đánh vần từ đó cho đến khi học lớp 10.

 

- 50 xu
- Anh thích cái đó chứ?

 

Cái đó một đồng.

 

-Wow!
- Tập trung lại đây.

 

hãy nhớ các bạn thấy nó ngay đây
ở kho thóc Zuckerman

 

và trước khi các bạn đi, đừng quên
mang theo quả chín của chúng tôi
về nhà nhé!

 

- Ông nghĩ chuyện này có hiệu quả?
- Không.

 

Tôi dám nói cậu ta trông cực kỳ thật.

 

Nhìn họ kìa!

 

Ừ, cười đẹp lắm
Tôi muốn ngỗng có răng.

 

Ngồi đó từ khi bình minh...

 

bà cho là gì? Fern đã làm gì
với chuyện này?

 

Chứ làm sao từ đó
lại có trên mạng nhện?

 

Tôi biết mọi người nói
có phép lạ gì đó nhưng...

 

Nhưng gì? bà không nghĩ vậy à?

 

Ông nghĩ vậy?

 

Mạng nhện tự nó
đã là một phép màu rồi.

 

Bà không đồng ý à?

 

Bà bối rối à?

 

- Tôi có thể móc khăn
-Vì ai đó đã dạy bà cách làm.

 

Không ai dạy nhện cả
chúng tự biết cách móc mạng nhện.

 

Bà không nghĩ đó là
một phép lạ sao?

 

Khi mùa hè kết thúc thì mạng nhện
cũng trở nên thú vị.

 

Charlotte cần phải nghĩ đến thứ
gì đó đặc biệt.

 

Đủ đặc biệt để thay đổi cách con người
nhìn nhận thế giới,

 

hay ít nhất thì là một chú heo trong
thế giới này.

 

Sự thật là, Charlotte sợ rằng mình không
thể tìm thấy một thế giới như vậy.

 

Và nó phải nhanh lên vì thời gian
đã hết.

 

Nhưng một khi đã hứa thì phải giữ lời.

 

-Vẫn không có gì khác về mạng nhện
à?
Không.

 

Vẫn chưa có gì,ít nhất là một tháng.

 

Làm sao có thể quen với những người
ở quanh đây.

 

Dường như không có họ thì yên
lặng hơn phải không?

 

Con thấy cái chốt trong chỗ hun khói
hơi lỏng.

 

Có muốn con đặt một cái mới không?

 

Có lẽ nên làm vậy,vì đó là một điều
đặc biệt.

 

Tốt nhất nên làm vì chúng ta cần phải
nướng ít thịt nguội trước ngày lễ.

 

Chúng ta cũng cần củi mới nữa.

 

Thêm một lần nữa tôi nói về chuyện
này. Chuyện quan trọng nhất của chú
heo.

 

Oh, Golly!Bây giờ anh đang làm người
ta sợ mất vía đó.

 

-Hey!
-Xin lỗi.

 

Tôi không nghĩ ra được nhiều trong
việc này ngoại trừ

 

Hyah! hay Giddyup!

 

Nhưng con chuột đó thường làm như
vậy ở đống rác.

 

Tôi đồng ý.

 

Đã đến lúc Templeton bắt đầu làm gì đó

 

thay vì chỉ biết ăn.

 

Có lẽ anh ta sẽ cho chúng ta vài từ
để lựa chọn.

 

Tôi có một từ đây.
một từ nhỏ gọi là, Uh-uh.

 

Đó là hai từ.

 

Và có thêm vài từ nữa,cũng chẳng làm
được gì.

 

Tôi sẽ không mạo hiểm làm gãy cột
sống của mình để cứu một con heo đâu

 

dù mọi người nghĩ món thịt là kinh
khủng thế nào.

 

Khi anh ta đi thì anh hát với giọng
khác

 

và không ai mang đến những xô
thức ăn loãng.

 

Và 2,3...

 

Đến con chuột nào!

 

Chúng ta phải nói rõ một chuyện.

 

Tôi không quan tâm về việc con heo.

 

Tôi chỉ quan tâm đến thức ăn loãng.
Dĩ nhiên.

 

Và dù cho thế nào,thì cũng không có
thêm nỗ lực,

 

có lẽ tôi nên chọn một thứ gì đó.

 

Anh rất tốt.

 

Đừng làm vãi ra xung quanh.

 

Cậu muốn gì?

 

Anh sẽ cần phải có sức.

 

Cám ơn.

 

Nhưng con nghe thấy chúng mà bố.

 

Con nghe thấy chúng nói về nơi
hun khói!

 

Nó không còn là lợn của con nữa.

 

Ngay từ đầu con sẽ không bán nó

 

nếu con biết người ta sẽ làm vậy
với nó.

 

Đó là chuyện phải xảy ra cho một con
lợn mà, Fern.

 

Con biết mà.

 

Con sẽ xem chuyện đó.

 

Có lẽ sẽ phải 2,3 năm nữa khi con bé
không tranh cãi với anh nữa.

 

Rồi thì anh chết.

 

Và những thành viên của câu lạc
bộ 4-H của chúng ta

 

sẽ có cơ hội đưa vật nuôi và gà vịt
vào cuộc thi.

 

Và thêm vào những trò chơi,

 

hãy cho họ thấy sự ủng hộ của chúng ta.

 

Có thắc mắc gì không? Rita.

 

Cô Lewis,em có thể mang gà của mình
theo không?

 

Chắc chắn là được,gà,heo,ngựa
và cả bò nữa.

 

Em có thể mang và hi vọng các em
sẽ giành giải nhất.

 

Sao cánh đồng bắp nào cũng có anh
ta vậy?

 

Không thể cùng một người được!

 

Đội cùng một cái nón.

 

Tôi đã nói là hắn theo dõi chúng ta mà!

 

Tôi ghét gã đó

 

Tôi phải lấy bắp, Elwyn!

 

Được rồi,điên thiệt.

 

Chỉ có hai chúng ta thôi sao?
Đúng vậy.

 

Tin tôi đi,chúng ta có hai người,hắn chỉ
có 1.

 

Không biết nữa,hắn làm tôi sợ quá.

 

Chỉ cần nghĩ về bắp thôi,bắp.

 

Bắp
Bắp.

 

Hành động thôi nào!

 

Quay lại!

 

Chắc hẳn hắn đang cười vào chúng ta.

 

Đừng nhìn hắn,hắn sẽ thấy thoả
mãn đó.

 

Cứ nghĩ về chuyện khác đi.

 

Nghĩ về chuyện khác
Bất cứ chuyện gì.

 

Tôi thấy một con chuột.

 

Tốt.
Tôi thấy một con chuột thật mà.

 

Chuột rất nhanh nhẹn!

 

Con chuột đang mất hướng kìa.

 

Anh muốn bắt nó à?
Đúng vậy.

 

Đếm đến 3 nhé.

 

1,2,3!

 

Nó thoát rồi!

 

Con chuột không thích

 

chuyện này!

 

Tất cả là vì cháo loãng sao?

 

Con chuột bị mắc bẫy rồi.

 

Con chuột cần ngừng tự gọi mình
là chuột

 

Tìm từ gì đó ,chuột phải làm vậy!

 

Chữ.

 

Nó vẫn còn trong hộp à?
Vẫn còn trong hộp à?

 

Có lẽ chúng ta nên cho nó sự riêng
tư một chút.

 

Không phải cái hộp đó.

 

Nó đi rồi?
Tôi không thấy.

 

Tôi chỉ thấy cái trái đó di chuyển thôi.

 

Trái gì?
Cái trái với đuôi đó!

 

Bây giờ chúng sẽ không bao giờ
bắt mình.

 

Bắt nó đi!

 

Luật của chuột!

 

Chúng ta màu hồng!
Màu hồng gì chứ?

 

Nhưng đúng là vậy đúng không? Ý tôi
là màu đen thì dễ hợp với mọi thứ.

 

Không được,con chuột đó sẽ phải
trả giá!

 

Sáng chói.

 

Cái này sẽ có kết quả.
Sẽ à?

 

Vì tình yêu của Lucy!

 

Đây rồi,hôm qua đã làm thế này.

 

Nhìn hướng này nè mọi người
Phía trên đám mây!

 

Thật tuyệt vời,
Có phải là luôn như vậy không?

 

Không thể có.

 

-Thật tuyệt vời!
-Wow!

 

Đúng vậy.

 

Từ này sẽ có khiến chúng ta thành
công.

 

Vậy công việc của tôi đã xong.

 

Và đây là phần thưởng cho công việc
của tôi.

 

Và rau nữa!

 

Được rồi,bắt đầu.

 

R.

 

Dính chặt.

 

Và xoắn ốc.

 

Và...

 

Cố lên,Charlotte,cậu có thể làm được
mà.

 

Đừng ngừng lại.

 

Chào mừng đến Zuckerman !
Cám ơn mọi người đã đến.

 

Lưới nhện sẽ cho chúng ta thấy được
nhiều điều hơn bất cứ lời nói nào
của tôi.

 

Đúng là một con heo tuyệt vời!

 

Và vì lý do đó,tôi sẽ đưa
Wilbur đến hội chợ hạt.

 

Cậu có nghe thấy gì không, Charlotte?
Tôi đến hội chợ!

 

Đến hội chợ!

 

Wilbur sau cùng cũng sẽ đón Giáng sinh.

 

Có tốt không?Chúng ta có thành công chứ?

 

Đúng rồi, Wilbur. Giỏi lắm.

 

Cười đi nào.

 

Hội chợ à, Homer?
Anh bị làm sao vậy?

 

Anh không biết nữa.

 

Nó nhỏ lắm, Homer.
Nó không thể có cơ hội đâu.

 

Làm tốt lắm!

 

Nhện đúng là chăm chỉ,cô ấy đã làm
rất tốt.

 

Cám ơn, Charlotte.
Cậu nên lộn một vòng đi nào.

 

Người đẹp của tôi có làm tốt chứ?

 

Tiếp tục cho họ thấy xem lợn có thể
làm tốt ra sao.

 

Cậu nói đến hội chợ nghĩa là sao?

 

Tôi sẽ đoạt giải thưởng.
Cô không muốn đến đó sao?

 

Dĩ nhiên là có, Wilbur, rất muốn.

 

Chỉ là bây giờ tôi chưa muốn đi xa.

 

Tại sao chứ?
Vì tôi đang mong đợi.

 

Mong đợi chuyện gì?

 

Mong đợi có nghĩa là...

 

Tôi mong cậu có thể làm tốt mà không
cần có tôi.

 

Cậu sẽ thành một chú heo nổi tiếng và
tự mình làm tất cả.

 

Okay. Tôi sẽ rất nhớ cô.

 

Mau lên nào, Homer,thức dậy bắt
chúng đi.

 

Hôm nay là một ngày trọng đại đó.

 

-Fern?
Mẹ!

 

Con không mặc cái đó đâu.

 

Cô ấy làm cái gì thế nhỉ?

 

Tắm trong bơ sữa.

 

Mình từng mơ thấy thế này.

 

Đúng là nó là một chú heo ngoan.

 

Do bơ sữa của mình có tác dụng.

 

Anh có chắc mình muốn làm vậy
không, Homer?

 

Nếu thua anh sẽ mất phí nhiều đó.

 

Nó có thể thắng.

 

Những thứ lạ lùng luôn có thể xảy
ra.

 

Nếu nó thua thì sao?

 

Nếu như nó thua,

 

Tôi sẽ làm món heo muối.

 

Wilbur! Wilbur!

 

Làm gì đó đi, Homer.

 

Có chuyện gì vậy?
Đột nhiên nó bị ngất.

 

Không sao đâu cưng.

 

-Lurvy, lấy ít nước.
Không sao đâu, Wilbur.

 

Charlotte, hôm nay cô thấy ổn chứ?

 

Sao đối với người nông dân đó thấy
thứ trước mặt mình sao mà khó thế?

 

Hãy xem những gì Wilbur đã làm cho
nông trại này,sao ông ta vẫn muốn làm
món thịt nguội chứ?

 

Chỉ có một chuyện để làm và tôi phải
làm ngay.

 

Charlotte, cô phải nghĩ về con mình
hiện nay chứ.

 

Tôi biết nhưng tôi đã hứa với một người
bạn.

 

Phải làm gì cho người nông dân đó
hiểu ra.

 

-Từ từ thôi, Lurvy.
-Cho qua nào!

 

Đây này!

 

Nó tỉnh lại sao.

 

Okay, xem thử coi nó có vào trong
cũi không.

 

-Bơ sữa.
-Templeton?

 

Cô phải đi cùng tôi,chúng ta sẽ
tìm một từ khác,

 

một cái thật sự tốt.

 

Xin lỗi.

 

Cũng đến lúc một con chuột tự hỏi
mình, một con chuột thì được gì?

 

Chúng ta phải đến hội chợ.
Chúng ta à?

 

Còn nhớ tất cả những thứ rác rưởi
ở đó chứ?

 

Đúng vậy...

 

Thế nào?

 

Và một ít kem bị chua vì nóng.

 

Và kẹo bông gòn bị rơi xuống bùn.

 

Bắp rang,phô mai và sandwich
bị ăn một nữa

 

kẹo táo dính dính.

 

Khoan đã!
Quay lại chuyện phô mai.

 

Tôi chưa từng thấy thứ rác nào
ghê gớm như vậy!

 

Đi nào, Wilbur. Ngoan lắm.

 

Đừng làm nó đau mà bố!

 

Mùi hôi của nó làm cho tôi muốn
nôn.

 

Nhanh lên nào,nếu không họ đi
mất đó!

 

Đợi tôi với!

 

Từ từ nào.
Đi nào, Wilbur. Ngoan lắm.

 

Thức ăn mà cả đời cô không thấy hết!

 

-Bye, dì Edith!
-Bye.

 

Bye, Fern! Bye, Avery!
Gặp lại mọi người ở hội chợ!

 

Được rồi!

 

Chúng ta nên để một chút ở đó.

 

Được rồi, John,
Gặp lại ở đó nhé!

 

Charlotte, đi cùng với tôi!

 

Tôi sẽ không bỏ lỡ.

 

Cám ơn vì đã đến.

 

-Chúc may mắn, Wilbur!Thắng lấy huy
chương nhé!
-Ráng lấy nhé, Wilbur!

 

Chúng ta sẽ đến hội chợ!

 

Đến hội chợ!

 

Vui thật!

 

Quang cảnh được quá, Homer.
Rất tốt.

 

Chúng ta đi thôi.

 

Đi nào, Wilbur.

 

Okay,rác đâu rồi?

 

Có từng nghe thấy rằng điều tốt sẽ đến
với người biết chờ đợi không?

 

Những điều tốt sẽ đến với những ai
tìm ra nó và biết giữ nó.

 

Từng nghĩ là bố không biết, Fern,

 

tất cả chúng ta đến đây chỉ vì một cô bé

 

đã hứa với một chú heo.

 

-Wilbur.
Xin lỗi.

 

Bố muốn nói là Wilbur.

 

Bố rất tự hào về con.

 

Cám ơn bố.

 

Fern? Avery?

 

Mẹ cho các con 10 vé thích chơi gì
thì cứ chơi.

 

Nhưng cả ngày chỉ có bao nhiêu đây,

 

nên đừng xài hết ngay nhé.
Okay?

 

-Wow!
Được rồi!

 

Chị quay lại ngay nhé. Okay.
Đi thôi!

 

Ngày mai thế nào em sẽ thắng,chị
biết mà.

 

-Mọi chuyện sẽ ổn thôi.
-Fern, đi nào!

 

Okay.

 

Oh, Chúa ơi.

 

Chúng ta lại gặp chuyện này nữa sao?

 

Xin lỗi,anh tên là gì?

 

Khi người ta muốn gây sự chú ý
cho anh,

 

họ gọi gì?

 

Chú.

 

Nói cho tôi biết Chú sinh ngày
nào nào?

 

Ngày sinh của chú?

 

Vì Chúa tôi chỉ muốn biết chú có
phải heo vào mùa xuân không.

 

Dĩ nhiên,cô nghĩ tôi là gì,là gà à?

 

To lớn và vui tính,chúng ta thật
tài giỏi!

 

Gà mùa xuân.

 

Charlotte,nói chuyện với ai vậy?

 

Con heo hàng xóm thôi.
Tôi có nên lo lắng không?

 

Dĩ nhiên là không,làm thế gì
được gì?

 

Whoa!
Có thấy con quái vậy bên cạnh
không?

 

Tôi nghĩ mẹ của hắn chắc là hà mã.

 

Nếu tôi phải kể tên 5 con heo mập nhất
tôi từng thấy,

 

thì hắn là kẻ thứ 3,đồ lợn ỉ.

 

Con heo đó không hề đẹp như Wilbur,

 

hay nhẹ nhàng như vậy,

 

Và cũng không sạch như vậy.

 

Chúng ta phải chứng minh con heo tốt
nhất không phải là con heo mập nhất.

 

Cậu có thể làm tốt việc của mình, Wilbur,
bằng cách nghỉ ngơi.

 

-Tôi không mệt, Charlotte.
-Okay.

 

Tôi xin phép một chút nhé?

 

Đúng rồi, Templeton, anh nói đúng,con
heo bên cạnh đúng là một con lợn ỉ.

 

Nên tôi cần những từ tốt hơn ngoài từ
béo dành cho con heo đó.

 

Thật nhiều những chữ đặc biệt.

 

Vậy còn hối thúc hay yêu cầu quá
đáng thì sao ?

 

Templeton,làm ơn đi!

 

Đây là cơ hội cuối cùng của chúng
ta để cứu Wilbur.

 

Cô biết tôi đến đây chỉ vì thức ăn
đúng không?

 

Dĩ nhiên.

 

Chơi vui nhé.

 

một người.

 

Có lẽ là túi kia,xin lỗi.

 

Đợi một chút ạ.
Được rồi.

 

hai người ạ.

 

Có phải Fern trên đó?

 

Được rồi.

 

Nó đi cùng một thằng bé à.
Đúng vậy!

 

Oh,không.

 

Nó đi cùng một thằng bé.

 

Thức ăn từ thiên đường!

 

Không biết đây là gì nhưng mình
rất thích!

 

Dừng lại một chút.

 

Được rồi,bỏ chuyện của cô nhện đó
đi.

 

Sao lại không được ở ruộng bắp
vậy, Elwyn?
Tại sao?

 

Hey, hey.
Ở đây họ có đủ loại bắp.

 

Có kẹo bắp,bắp rang.

 

Đừng tra tấn tôi nữa!

 

Tôi đói chết đây,bây giờ thì hoa mắt
bởi cái thứ màu hồng này.

 

Nếu tôi mà gặp lại con chuột đó...

 

Chữ,chữ,chữ.

 

Mỡ heo.

 

Cái này sẽ thu hút đám đông.

 

Có vẻ đầy hứa hẹn đây.

 

Là con chuột đó kìa!

 

Tôi phải bắt cho được nó!

 

Không phải bọn chim đó nữa chứ.

 

Phải thoát khỏi chúng lần này và
mãi mãi thôi.

 

và mọi thứ nữa,đếm đến 3 nào!

 

Đợi đã, Brooksie! Tôi đi nữa!

 

Những con chim hồng hạc bé nhỏ!

 

Đến bắt ta nào!

 

Đáng sợ thật.
Quay lại!

 

Mổ nó đi, Elwyn!

 

Khoan đã,mắt hắn làm bằng nút,và
người hắn bằng rơm.

 

Hắn không phải là thật!

 

Không phải à?
Không phải!

 

Xem này!

 

Có biết thế này nghĩa là sao không?

 

Là gì?

 

Chúng ta có thể ăn bắp!

 

Cô hài lòng hay chưa?

 

Vì tôi còn một cái bánh thơm

 

đang chờ ngoài kia kìa.

 

Rất hài lòng.

 

Cẩn thận nếu tiếp tục như vậy thì người
ta sẽ nghĩ anh quan tâm.

 

Tôi đi đây.

 

Charlotte?

 

Nếu ngày mai tôi không thắng họ sẽ
đưa tôi đến chỗ hun khói.

 

Cậu sẽ thắng mà, Wilbur.

 

Và cậu sẽ được xem tuyết mùa đông.

 

Tôi đã nói tôi chưa bao giờ thất
hứa mà.

 

Mẹ?

 

Mẹ mang cái này cho con nhé?

 

Nhìn chị giống con gái rồi đây!

 

Chị lúc nào chẳng vậy.

 

Thấy sao nào?

 

Chữ này rất tốt,chỉ là...

 

Chỉ là sao?

 

Nó có đúng sự thật không?

 

Vì tôi luôn cảm thấy

 

tôi không xứng đáng với những gì
chị viết về tôi.

 

Nó là chữ hoàn hảo.

 

Mạng nhện!

 

Hey, Wilbur!

 

Khiêm tốn.

 

Hey, Wilbur.

 

Nếu đó không phải là giải thưởng
vô địch thì không còn biết là gì
nữa.

 

Nó sẽ thắng đúng không?

 

Oh, Homer,em không thể đến bục
danh dự với bên ngoài thế này.

 

Homer.

 

Không công bằng.

 

Sao họ không cho chúng ta biết họ
chấm điểm sớm như vậy?

 

Chúng ta đã làm hết sức.

 

Em lấy xe đưa nó về.

 

Mẹ thật sự nghĩ là nó được mà.

 

Không sao đâu con.

 

Mình nói là có mạng nhện mà!

 

Mẹ...

 

Có chuyện gì vậy?

 

Hình như là chữ khiêm tốn.

 

Xin lỗi,cho tôi qua,cám ơn.

 

Ông Zuckerman!
Có thể đi với tôi không?

 

Và mang cả con heo nữa.

 

Homer.

 

Thưa quý vị thay mặt cho bang Maine,

 

xin cho tôi được phép giới
thiệu

 

chú heo nổi tiếng của Zuckerman !

 

Mọi người!

 

Tôi nghĩ tất cả chúng ta đều nhớ
khi đầu hè

 

khi những chữ viết xuất hiện trên
mạng nhện ở nhà kho của Zuckerman .

 

Và bây giờ nó lại xuất hiện lại!

 

Chính vì vậy các uỷ viên của hội chợ

 

rất hân hạnh trao cho

 

họ mề đay này.

 

Vì sự thích thú và cảm kích của
chúng ta.

 

Chị yêu em lắm, Wilbur.

 

Còn gì để tôi có thể nói về chú
heo này nữa đây?

 

Tôi biết rất nhiều người trong các
bạn rời khỏi nông trại,

 

và đã thấy những chữ đó.

 

Rất nhiều người đã hỏi tôi Làm sao
có thể như vậy?

 

Tôi không biết.

 

Nhưng điều đó đã xảy ra

 

và ngay lúc chúng tôi không thấy được
phép màu.

 

Hay có lẽ chúng tôi có.

 

Có lẽ mỗi ngày quanh ta đều có nó,

 

và chỉ là chúng ta không biết tìm
ở đâu.

 

Không thể phủ nhận rằng Wilbur
bé nhỏ của chúng ta,

 

là một phần của một cái gì đó còn
lớn lao hơn chúng ta.

 

Và cuộc sống ở nông trại đó

 

cùng với nó chính là tất cả những
điều tốt nhất.

 

Nó thật sự là một chú heo đặc biệt.

 

Đi thôi, Wilbur!

 

Charlotte, hãy nhìn xem nó vui thế
nào kìa!

 

Có tuyệt không?

 

Đúng vậy,rất tuyệt.

 

Sao vậy?

 

Đây là tác phẩm lớn của tôi.

 

Tác phẩm nam châm là gì?

 

Tác phẩm lớn.

 

Có nghĩa là việc lớn ,có cả trứng của
tôi trong đó.

 

Thật sao,có trứng trong đó à?

 

514 đứa con của tôi.

 

Wow! Với 514 nhện con khắp nơi,

 

nó thật sự thắp sáng nhà kho!

 

Wilbur,tôi e rằng không thể quay
lại nhà kho.

 

Sao cơ?

 

Cô đang nói gì vậy?

 

Cô sẽ không bỏ rơi chúng chứ?

 

Tôi không còn lựa chọn,tôi úa tàn rồi.

 

Điều đó nghĩa là sao?

 

Có nghĩa tôi đang chết dần.

 

Sao cơ?

 

Cô không thể chết!

 

Wilbur, chúng ta sinh ra và chết đi,

 

đến một lúc nào đó chúng ta sẽ chết.

 

Đó là quy luật cuộc sống.

 

Không,bò xuống đây đi mà.

 

Tôi sẽ chở cô đi mà.

 

Chúng ta quay về nhà kho,tôi sẽ lo
cho cô mà.

 

Không đâu, Wilbur.

 

Tôi không còn sức leo xuống nữa.

 

Cô phải leo.

 

Cô đã làm quá nhiều thứ cho tôi!

 

Đó là điều hân hạnh nhất của tôi.

 

Xuống đây đi mà, Charlotte.

 

Đi mà,phải có thứ gì tôi có thể
làm được chứ.

 

Không đâu, Wilbur.

 

Cậu biết cậu đã làm gì không?

 

Cậu làm bạn của tôi,

 

và vì như vậy cậu đã khiến một con nhện
trở nên đẹp nhất trong nhà kho.

 

Tôi không làm gì cả, Charlotte.
Cô đã làm tất cả mà.

 

Không,mạng nhện của tôi chẳng
phải phép màu gì, Wilbur.

 

Tôi chỉ miêu tả những gì mình thấy.

 

Cậu chính là phép màu.

 

Templeton!

 

Charlotte ốm nặng rồi.

 

Ừ.

 

Cô ấy chết mất,cô ấy không thể về
cùng chúng ta.

 

Nên anh giúp tôi mang trứng của cô
ấy về đi.

 

Cậu nói là trứng à?

 

Đó là những túi trứng,đằng đó,

 

và có con của cô ấy bên trong.

 

Tôi không thể bỏ chúng lại.
Nếu có chuyện xảy ra với chúng thì sao?

 

Tôi không thể lên đến đó nên anh
phải giúp tôi.

 

Anh phải làm bây giờ.

 

Tôi không thích giọng điệu của cậu.

 

Anh không thể nghĩ đến người khác
ngoài bản thân mình một lần trong đời sao?

 

Cứ nói đi.
một lần à?

 

Thôi mà.

 

Anh mới thôi đi!

 

Ai đã giúp cậu nổi tiếng hả?

 

Templeton, chính là người đó đó.

 

Vậy ai giúp cậu có được cái chữ
khiêm tốn đó?

 

Tôi nghĩ đó chính là Templeton!

 

Templeton! Templeton! Templeton!

 

Vậy mà tôi có được cám ơn không?

 

Không!

 

Không lẽ một con chuột

 

cũng không được biết ơn sao?

 

một chút tình thương không được sao?

 

Hãy làm đi,và anh có thể ăn cháo loãng
của tôi đến hết đời.

 

Được.

 

Nhanh lên,ở góc tường đó.

 

Templeton!

 

Cố lên!

 

Cám ơn anh, Templeton,

 

vì mọi chuyện.

 

Thả nó xuống nào,nhanh lên!

 

Huy chương này.

 

Đến lúc về nhà rồi, Wilbur.

 

Được rồi,đến gần nó nào, Lurvy.

 

Okay,được rồi.

 

Tạm biệt,

 

Wilbur yêu quý.

 

Tạm biệt, Charlotte.

 

Tôi rất thương cô.

 

Đó có phải Wilbur yêu quý của chúng ta?

 

Cậu ấy đoạt giải rồi.
Giỏi lắm.

 

Nhìn cậu ấy trưởng thành rồi.

 

Tôi biết cậu ấy làm được mà.
Chắc chắn rồi.

 

Chào mừng về nhà, Wilbur.

 

Wilbur?

 

Charlotte đâu?

 

Tôi có linh cảm xấu, Bits.

 

Rôi cũng vậy.

 

Không thể nói
Charlotte đã đi mãi rồi.

 

Cô ấy luôn sống mãi trong tim những
người yêu quý cô ấy,

 

kể cả những người không như vậy.

 

Có gì đó đã thay đổi ở hạt Somerset.

 

Đó là khi người ta biết mình sống ở 1
nơi đặc biệt.

 

Và bằng một cách nào đó họ trở thành
những người đặc biệt,

 

tử tế hơn một chút,

 

và hiểu nhau hơn.

 

Cả những con vật cũng thấy khác đi.

 

Gần gũi hơn.

 

Sự ấm áp của tình bạn khiến chúng
vượt qua mùa đông dài lạnh giá.

 

Chúng cho thấy sự tử tế,

 

và kiên nhẫn lạ thường,

 

và giữ lời hứa.

 

Kể cả những trái tim cứng rắn nhất
cũng cảm thấy được điều khác đi.

 

Và lời hứa lớn hơn cả,

 

là một chú heo mùa xuân có thể
nhìn thấy tuyết rơi.

 

Dường như chính Charlotte đã rắc
nó xuống từ trên trời.

 

Mùa đông bắt đầu tan băng như
mọi khi.

 

Và rồi mùa xuân đến.

 

Và thế là cuộc sống đã đi hết một vòng.

 

Chúng ở đó!

 

Chúng ở đó kìa mọi người!

 

Xin chào Wilbur.
Tôi là bạn của mẹ các em.

 

Rất vui được gặp mọi người!

 

Ớn lạnh quá!

 

Chúng dễ thương như mẹ chúng vậy.

 

Chúng thật đẹp.

 

Tôi chỉ muốn ôm hết bọn chúng tôi.

 

Các em có thể bay!

 

Hãy nhìn kìa!

 

Đó là điều cần phải theo.

 

Hãy đi tự do đi các chú nhện con.

 

l m kidding, honey.
l think l got one inside my beak.

 

Cám ơn cưng.
Đó là Golly-olly-olly của tôi.

 

Wow!

 

Không thể tin được chúng ở đây.

 

-Đẹp thật.
-Yeah, Bits.

 

Anh là tốt lắm, lke?

 

Tôi ổn mà, Bets.

 

Ổn mà.

 

Nhện chính là bạn của tôi.

 

Nhện không làm hại tôi.

 

Khoan đã,các em làm gì vậy?

 

-Bye!
-Bye!

 

Đừng đi mà.

 

Bye!
Đợi với!

 

Tạm biệt!

 

Các em đi đâu vậy?

 

Bọn em đi về phía trước.

 

Theo gió đến nơi mình thích.

 

Bọn em đi theo gió!

 

Bye!

 

Nhưng các em không thể đi!

 

Tôi có nhiều thứ muốn nói với
các em!

 

Tôi muốn kể các em nghe về một người.

 

Xin chào!

 

Ai nói vậy?
Chúng em ở trên đây.

 

Em cũng vậy.

 

Chúng em thích ở lại.
Chúng em thích ở đây.

 

Chúng tôi cũng thích anh nữa.

 

Các em ở lại sao?Thật tuyệt!

 

3 người bạn,các em tên gì?

 

Nếu anh nói vì sao anh run,chúng
em sẽ nói tên.

 

Vì tôi vui quá.

 

Vậy tên em là niềm vui.
Niềm vui à?Hay lắm.

 

-Vần ở giữa của mẹ em là gì?
-A.

 

Vậy em tên là Aranea.

 

Wow! Tên hay lắm!

 

Sao anh không chọn tên cho em?

 

Cái gì đó đừng dài quá,đừng đẹp
quá..

 

Nhưng cũng đừng ngốc nghếch quá.

 

Khó thật.

 

Nellie thì sao?

 

Nellie?Em thích lắm!

 

Joy, Aranea, Nellie,

 

các em đã chọn một cánh cửa để giăng
nhện.

 

Đó chính là cánh cửa của mẹ các em.

 

Cô ấy rất tài giỏi,xinh đẹp và trung thành,

 

là bạn của tôi.

 

Tôi sẽ luôn nhớ mãi cô ấy.

 

Nên các em cũng sẽ là bạn của tôi.

 

Em cũng vậy!

 

Em cũng vậy nữa.

 

Okay, tôi muốn tuyên bố vài lời.

 

Đầu tiên,

 

nếu các em là những người yêu chữ,

 

các em cần biết một vài thứ trên báo,

 

đừng có nhìn tôi.

 

Những ngày tìm chữ của tôi hết rồi.

 

Tôi không còn là con chuột như
xưa nữa.

 

Nếu cần viết cái gì hãy viết cái này,

 

Vài con chuột .

 

Hãy nghĩ về chuyện đó.

 

Cháo loãng!

 

Và trong một nhà kho bình thường,

 

với một chú heo bình thường,bé con,

 

đứng cùng những người bạn,

 

chào đón mùa xuân thứ 2.

 

Và mùa xuân đã mang đến rất nhiều
thứ.

 

Tất cả vì mọi người đều nhìn thấy
vẻ đẹp và sự cao quý

 

của sinh vật khiên tốn nhất.

 

Đó là phép màu của tình bạn.

 

Không phải ai cũng có thể có

 

một người bạn thật sự và một người
nghệ sĩ.

 

Charlotte là cả 2.

 

There was nothing special
about Somerset County.

 

lt was a deeply ordinary place.

 

No astonishing thing
ever happened there.

 

The people who lived there
were just regular people.

 

And the animals...
Well, they were just plain old animals.

 

They didn't question the order of things.

 

So, the days passed,
one very much like the other.

 

But, one spring, on a small farm,

 

a little girl did something,

 

something that
would change everything.

 

What are you doing?

 

Fern, go back to bed.

 

You're not going to kill it, are you?

 

lt's a runt. Now, go back to bed.

 

No, it's not fair!
lt can't help being born small.

 

Careful.

 

lf l'd been born small,
would you have killed me?

 

Of course not.

 

A little girl is one thing.
A runty pig is another.

 

There's no difference!
This is unfair and unjust.

 

How could you be so heartless?

 

Come here.
l want to show you something.

 

You see that? You see?

 

There's 1 1 pigs and only 10 teats.

 

Sow can't feed it, honey.

 

Then l will.

 

l'll feed you and take care of you and...

 

...absolutely will not let you kill him.

 

-Hey! When did Fern get a pig?
-Avery, it's rude to point. Give me that.

 

Come, sit, eat your breakfast.
The bus will be here any minute.

 

Good morning.

 

Hey, Pop, can l have a pig, too?

 

No. l only give pigs to early risers.

 

Fern was up before dawn,
ridding the world of injustice.

 

Fern, put that pig down
and get to school.

 

Avery.

 

-See ya.
-Bye, Pop.

 

Have a good one, buddy.

 

Says here we're gonna get
a lot of rain this month.

 

Fern! Your books!

 

Bye.

 

Class, these are some of the questions

 

that you're likely to be asked
in the exam this week.

 

So, please take particular note
of every one.

 

You got to be quiet, okay?
You're gonna get me in trouble.

 

Drink that.

 

So, it's just a matter of
following these questions

 

and learning the answers.

 

Fern, what's going on?

 

Nothing.

 

Fern, what's in your desk?

 

-Nothing.
-Open it.

 

Thank you, Mrs. Arable.

 

Fern, you know better.

 

lt's a pig, okay?
lt's not a toy, not a doll, not a baby.

 

A pig.

 

And you need to start
treating it like one.

 

This is going too far.

 

l know she loves animals,
but you have to tell her.

 

-l know. She's just so happy with it.
-l know.

 

Doesn't that feel good?

 

Fern, l'm really sorry, honey,
but it's been long enough.

 

What?

 

Look, he's not a baby anymore.

 

l can't have you keeping what will soon
be a 300-pound pet around the house.

 

No.

 

Can't he stay in the barn? Please, Dad?

 

-No.
-Please?

 

No. Fern, look.
You know l've been selling the animals

 

to get the new harvesting equipment.

 

Pretty soon there's gonna be
no place in the barn for a pig.

 

l promised l'd take care of him.

 

Well, l'm letting you
out of your promise.

 

l didn't promise you. l promised Wilbur.

 

What about Homer?

 

He has animals.

 

Uncle Homer?

 

l'm sure he could make room for a pig.

 

Yeah.

 

He'd be right across the road.

 

Go to sleep, my little one

 

The sun has said goodbye for now

 

The moon shines on your beautiful face

 

My mom used to sing that to me
to make me feel safe.

 

Good night,

 

Wilbur.

 

Fern had walked across the road to her
uncle's barn hundreds of times before,

 

but it had never felt so far away.

 

lt was just a big red barn
full of typical stuff.

 

Come to think of it,
it couldn't have been more ordinary.

 

But sometimes,
when you take two ordinary things

 

and put them together
at just the right time,

 

there's a chance they'll become
two less ordinary things.

 

That runty pig, for instance,
and that big old smelly barn.

 

One sniff, and you knew it was a place
full of living things.

 

But that didn't necessarily mean
it was full of life.

 

lt's okay. lt's okay.

 

Nope. For that, this barn needed a pig.

 

This isn't so bad.

 

Only no one knew it yet.

 

Don't be afraid.

 

You'll be okay.

 

l'll come see you every day.

 

l'll be around so much
you'll be sick of me.

 

l love you.

 

Avery, the bus is here!

 

-Did you remember your sister's lunch?
-Got it!

 

What the hay?

 

-What's he doing?
-Probably-obably something smart.

 

-Pigs are smart.
-Pigs are not smart!

 

Apparently, they're as intelligent
as dolphins.

 

Advantage dolphin.

 

-He's going to knock himself out.
-Yeah! That's using your head!

 

How many times is he going to try that?

 

-Pig's out!
-l told you pigs are smart.

 

That's going to leave a mark.

 

-Oh, look, Bits. Pig's out.
-Sure is out.

 

Out of his mind!

 

Homer!

 

Lurvy!

 

-Pig's out!
-Pig's out, pig's out, pig's out!

 

-How about you walk a little faster?
-Wait your turn!

 

Wait! Wait! Fern, come back!

 

Just run!

 

Run, pig! Be free! l would if l could.

 

Retreat!

 

-Retreat!
-Don't retreat, pig! Giddyup!

 

-Oh, no! Not the smokehouse!
-No! Not the smokehouse!

 

-ls he looking?
-Yeah, he's seen it.

 

-Think he knows what it is?
-Of course not.

 

He's a spring pig.
He doesn't know anything.

 

Here, pig, pig, pig!

 

Don't fall for it. You're out.

 

And you're back in.

 

Here you go, piggy.

 

Attaboy. Eat it up.

 

Sold out for slop.
l'd have been to the county line by now.

 

He'd have made it
if you'd have just let me talk.

 

-Made it to where? He's a pig!
-He's a pig.

 

Sorry l made such a fuss.
Your suggestions were really good,

 

but l think l'd better stay here.
Fern's going to be back soon, anyway.

 

He's just stupid as a stick, poor thing.

 

-Should we speak to him?
-Certainly not!

 

Certainly not.

 

Sweetheart, it sounded-ounded
almost like you said

 

you'd run and be free if you could.

 

l meant if l were a pig.

 

You know what happens to pigs
around here.

 

Yes, l do.
And it should never, ever be spoken of.

 

l'm gonna miss you today.

 

See you when l get back, okay?

 

All right, l gotta go, okay? See you later.

 

Bye.

 

Goodbye, Fern. Hurry back.

 

Hi.

 

My name's Wilbur.

 

Anyone want to play?

 

Anyone?

 

lt's raining, you know.
And you know what you get with rain?

 

lt's raining, you know.
And you know what you get with rain?

 

-Lightning.
-Typhoons.

 

-Cholera.
-Dysentery.

 

-Frizzy hair.
-That sad feeling.

 

No, mud!

 

What the heck is he doing now?

 

Hey, come on. You wanna join me?
Come on! Let's go!

 

Let's go, let's go, let's go!

 

Let's not.
How many times must l tell you?

 

Just because we're sheep,
it doesn't mean we have to follow.

 

Think for yourselves.

 

-Yourselves. Quite right!
-Look at me!

 

-No, no, no. Yourselves.
-Myself?

 

Hey, kid, this is a barn.
We don't play, we work.

 

-Some of us, anyway.
-''Some of us''?

 

Are you implying, lke,
that we don't work?

 

Because we work bloody hard,
thank you!

 

Hard? You grow hair!

 

''Grow hair.'' Good one!

 

Excuse me.

 

And is that your contribution to society,
you gassy rib eyes?

 

Filthy hairball!

 

-Rib eyes!
-Dirty lintball!

 

Zip it.

 

-They're at it again.
-Rib eyes! Rib eyes!

 

lt's really slippery. That's the fun part!

 

Little itty-bitty pig,
could you come here, please?

 

You said your name is Wilbur, right?

 

That's right. What's your name?

 

-Gussy.
-Gussy?

 

-Great name!
-Thank you, Wilbur.

 

Now, you're so cute and pink,
but you're wasting your time.

 

These animals won't play.

 

-What about you?
-Me?

 

Well, l have to stay on my eggs.

 

Oh, wow! Look at that!

 

Otherwise, of course, l'd love to play.

 

So, why can't you play?

 

Because what's good for the goose
is good for the gander.

 

What about the rest of you?
Don't any of you like to play?

 

Can't play on three empty stomachs.

 

Well, for us there's this whole
smell-of-wet-wool business. Ghastly!

 

See? l'm afraid
it's just not a play kind of place.

 

But you're all friends, right?

 

Sure. We've been here together
our whole lives.

 

l'm not so sure being in the same place
is the same as being friends.

 

l'm not hungry.
l just wanted someone to play with me.

 

What's that?

 

What is...

 

Could it be?

 

Slops!

 

Oh, joy. lt seems the pig slop
has brought out the rodent.

 

Moldy cheese. Oh, yeah.

 

Did l have salami last night?

 

Yep. l guess l did.

 

-Oh, charming.
-Disgusting creature!

 

Hi, there.

 

Oh, you're a pig.

 

You're a pig.

 

Pig equals slop.

 

The rat is happy.

 

My name's Wilbur.

 

Do you have a name?
Or is it just ''the rat''?

 

Did you say ''just the rat''?

 

For your information, pig, the rat rules.

 

We were here long before your kind,
and we'll be here long after.

 

So, you just keep that in mind

 

next time you feel like
reducing me to ''just the rat.''

 

You called yourself ''the rat.''

 

l can call me that. You can't.

 

So you don't have a name?

 

Of course l do. lt's Templeton.

 

Templeton? Great name!

 

-Oh, gee, thanks.
-Hey! You want to play, Templeton?

 

For so many reasons, no.

 

See, l don't play.

 

l gnaw, l spy, l eat, l hide.
Me in a nutshell.

 

Couldn't you just stay and chat?

 

Chat? Let me see.

 

Gnaw, spy, eat, hide.

 

Nope, ''chat'' ain't on the list.

 

The rat is handsome.

 

Tonight l dream of slop!

 

Fern, you are not going to see
that pig again. lt's too late.

 

But he's expecting me!

 

And l'm expecting you to finish
your homework and go straight to bed.

 

But, Mom, l always tell him good night!

 

-Not tonight.
-He can't sleep if l don't.

 

Good night.

 

Good night.

 

Good night!

 

Good night.

 

Huh? Who said that?

 

Who are you?

 

Where are you? Are you invisible?

 

No, l'm nocturnal,

 

which means l work at night,
when you should be sleeping.

 

Now, l need to concentrate,
so, good night.

 

But l can't sleep now!
Please, tell me who you are.

 

l'm just really lonely.

 

So l've seen.

 

Look, you seem like a very nice pig,
so l'll tell you what.

 

lf you go to sleep right now
and let me work,

 

we can converse tomorrow.

 

-Converse?
-l think your word was ''chat.''

 

Oh. Great! All right.

 

Good night. Good night. Good night.

 

Good night.

 

Okay, he still hasn't moved.

 

We've been here one, wait, two...

 

We've been here a long time, Elwyn,
and that guy ain't moving!

 

He's like a freak of nature.

 

l'm dying, man.
l've got to get some corn!

 

l know, Brooksie. Just be patient.

 

Come on.

 

Come on.

 

Just a little further.

 

Okay, it's morning!

 

-Hey, Bits, l wasn't drooling, was l?
-Suck it up, Bets.

 

Would whoever addressed me last night
kindly make yourself known?

 

What luck! An early riser,
and he has things he needs to say.

 

Yeah, loud things.

 

l'm speaking to whoever spoke to me
last night.

 

l suppose that would be me.

 

Okay.

 

-l can't see you.
-Up here, in the corner.

 

The other corner.

 

l'm sorry. l still can't see you.

 

Move a little closer. l'll come down.

 

Hi. You're a...

 

Look, l've got a long day ahead of me
and l'm trying to get a little...

 

Spider! Spider! Get it away from me!

 

Get it away! Get it away!

 

All right, keep your distance there.

 

-That thing is creepy.
-Golly! You're not being rude, are you?

 

No, no, no. l meant ''creepy''
in a nice way. You know, creepy good.

 

Disgusting!

 

-They eat their menfolk, you know.
-l know!

 

Well? Still want to chat,
or are you gonna join them?

 

l've never met a spider before.

 

Did you make that?

 

ls that what you were concentrating on
last night?

 

-Yes.
-lt's amazing.

 

Think you could teach me
how to make one of those?

 

Hold that thought, please.

 

-What are you doing?
-Making breakfast.

 

-Oh, boy.
-Relax.

 

First, l give him a little nip
to anesthetize him,

 

so he'll be more comfortable.

 

lt's a little service l throw in.

 

Then l wrap him up.

 

Then l just say grace because,
well, that's always nice,

 

and he'll make a
perfectly delicious meal.

 

So, you eat flies?

 

No, no, no.

 

l drink their blood.

 

-Lying down on the job, eh?
-Fainted like a girl.

 

That's disgusting.

 

Well, that's easy for you to say.

 

You have all your meals
brought to you in a pail.

 

l don't get that kind of royal treatment.

 

l am a trapper.

 

l have to catch my food.
Which is why l make my home near you.

 

-Please don't hurt me.
-Well, since you said ''please.''

 

And just imagine how many bugs
there would be in this barn,

 

no, actually, in the world,

 

if spiders didn't catch them.

 

lnsects would take over the planet!

 

The way l see it,
l'm doing everyone a favor.

 

Except for the fly.

 

Yes. Except for the fly.

 

l think now is the time
for me to say salutations.

 

What?

 

Salutations.

 

Okay. l'll leave.

 

No, Wilbur.

 

''Salutations'' is just a fancy way
of saying hello.

 

Oh! Hello.

 

Hey, you know my name! What's yours?

 

My name?

 

My name is Charlotte.
Charlotte A. Cavatica.

 

Charlotte. Great name!

 

Thank you. l've always thought so.

 

Hey, since you've said...

 

You know, that word,

 

does that mean we're friends?

 

l suppose it does.

 

Yeah!

 

Golly, go see what's going-oing on
over there.

 

What's going-oing...
Hey, kid, what's going on over here?

 

Oh, sorry.
l just made a new friend, that's all.

 

The spider. Oh, yeah. Good choice.

 

Yeah, perfect.

 

You picked someone
even more despised than me.

 

Why would anyone despise Charlotte?

 

She made that amazing web,
and she keeps bugs out of the barn.

 

Look at her.
l mean, don't you think she's a little...

 

What's the word?

 

l think she's beautiful.

 

l beg your pardon. She is hideous!

 

Are we even seeing
the same ruddy creature?

 

l guess not.

 

Hopeless.

 

What a sorry little friendship
that's going to be.

 

There's an old expression that says
that ignorance is bliss,

 

and l'm inclined to believe it's true,

 

because, on that late spring day,

 

Wilbur was as happy as a pig could be.

 

And those spring days
rolled into summer days,

 

days filled with endless conversation

 

between the two unlikeliest of friends.

 

Charlotte, what's a spring pig?

 

A pig who was born in the spring.

 

Oh. And l thought it meant bouncy.

 

That would be a springy pig.

 

''After Mrs. Mallard had laid eight eggs
in the nest,

 

''she couldn't go to visit
Michael anymore,

 

''because she had to sit on the eggs
to keep them warm.

 

''She moved off the nest only to get
a drink of water, or to have her lunch,

 

''or to count the eggs
and make sure they were all there.

 

''One day, the ducklings hatched out.
First came Jack, then Kack...''

 

Yeah! Yeah! This is going to be great!

 

-Wilbur, what on earth are you doing?
-You'll see.

 

That feels marvelous!

 

Yes, over to the left a bit. Ah, yes.

 

ls that a breeze l feel?
l'm 10 pounds lighter!

 

-l'm next!
-l'm next!

 

-l'm next!
-l'm next, too!

 

-Looking pretty good, huh?
-Sure is.

 

Hi, there. Are you new to the barn?
l'm Wilbur.

 

Wilbur, it's me.

 

Me? Great name!

 

No, me. Me! Samuel! The sheep!

 

Wow! What happened to you?

 

The world's first pig web! Ta-da!

 

l think you'd better
leave the web-spinning to me.

 

After weeks and weeks,

 

and l'm talking about some long weeks
of waiting and expecting,

 

all the hard work has finally paid off.

 

Wow! Look at them! They were eggs,

 

and now they're... They're just...
Look at them!

 

Wow, Gussy,
you did a really terrific job!

 

They don't call me Mother Goose
for nothing.

 

Congratulations.

 

Would you look at that!

 

Yes, thank you, thank you!

 

lt wasn't easy, but l managed.

 

You managed?

 

l'm kidding, honey. We managed.

 

Six, seven. Weren't there eight eggs?

 

Could this be a dud?

 

Golly! Golly!

 

-Golly!
-Whoa!

 

Whoa, there, Father Goose!
l'm just trying to help the happy couple.

 

What do you want
with a rotten egg, anyway?

 

l want a rotten egg

 

for the simple reason that...
You never know.

 

This one didn't make it.

 

l think we have to let it go.

 

Oh, take it!

 

And add it
to that nasty-asty collection of yours.

 

Last one out is a rotten egg!

 

-Well, l thought it was funny.
-l should have pecked him!

 

Don't you break that egg, rat.

 

A broken rotten egg would make
this barn stink to high heaven.

 

That would be a change.

 

Why are you laughing, Bits?
He just said we stink.

 

Oh, yeah. This is good.
This will come in handy.

 

You really are a handsome devil.

 

Oh, boy.

 

Egg-xactly!

 

Saw a big old spider in the doorway!
Gonna go catch it!

 

No, Avery! Come back here!

 

-Here, spidey-spidey.
-You can't do that!

 

Stop!

 

-Gotcha!
-No, no, Avery!

 

Wilbur, no! Come on, Wilbur, get off!

 

Wilbur, Wilbur, why did you do that?

 

Avery! No!

 

That stinks!

 

Oh, that is gross.

 

Man, is that you?

 

No. l smell a smell, though.
Think it's scary guy?

 

-He's trying to stink us away from the...
-Corn!

 

Guess the yolk's on me.

 

That is one ripe egg.

 

That stinks good!

 

That is disgusting!

 

-We told you not to break that egg.
-Now look what you've done, rat!

 

lt saved Charlotte, didn't it?

 

Yeah, ingrates.
l saved the leggy lady's life.

 

-You mean that as a good thing, right?
-Of course.

 

l do have a few eyes, you know,

 

and l think
Wilbur did most of the saving.

 

l know. lronic, isn't it?

 

He's saving you,
and they're saving him for Christmas.

 

Templeton!

 

What's Christmas?

 

The day you'll be cured.

 

But l'm not sick.

 

l didn't say you were sick.

 

-Uh-oh. That was a mistake.
-Yep. Typical rat.

 

What? You're going to lie
to the future football here? Okay.

 

But it's a sad statement when
l'm the most honest guy in the place.

 

Templeton, what are you talking about?

 

Come winter,
the farmer will be checking you

 

into the old smokehouse hotel.

 

And the only checking out that happens
is when people gather around and say,

 

''Check out that yummy sausage.

 

''Check out that sizzling bacon.''

 

So, that's what that is for.

 

Ain't for roasting chestnuts.

 

He wouldn't. Humans love pigs.

 

Well, they love pork.

 

Well, this is awkward, isn't it?

 

Charlotte!

 

Charlotte, is it true?

 

Wilbur, few spring pigs get to see
the snows of winter.

 

No! l can't believe this. l won't believe it.

 

-Oh, Wilbur.
-lt isn't fair!

 

-l want to live! l want to see the snow!
-And you will.

 

l'm making you a promise right now.
l am not going to let them kill you.

 

You're a spider. You're little.
They're huge!

 

How are you going to stop them?

 

l have no idea. But it's a promise,

 

and promises are something
l never break.

 

Just don't you worry about it, Wilbur.

 

Besides, it's a long time
until Christmas.

 

Okay, Charlotte. lf you say so.

 

-Dad?
-Yeah.

 

Can l walk home? l promised Wilbur
l'd be there right away.

 

-Sure. That's fine with me.
-Thanks.

 

Fern, wait!

 

Why don't you go to the Whites'
or the Sergeants' today and play?

 

-Or you could have someone over.
-Why?

 

Because you're spending too much time
in that barn.

 

lt isn't good for you
to be alone so much.

 

Alone? All my best friends are there.

 

-Except the rat.
-The rat?

 

l wouldn't call him my friend,
but the rest of them are.

 

They tell the greatest stories.
They make me laugh.

 

And l promised them l'd read 'em
this book, so l got to go. Bye!

 

Dr. Dorian, it's ridiculous, isn't it?

 

To think that animals can actually talk?

 

l don't know. Maybe an animal said
something to me and l didn't hear it

 

because l wasn't paying attention.

 

Maybe children are just better listeners
than we are.

 

Well, it worries me to no end.

 

What's got you worried is that her only
friends are pigs, sheep, geese and rats.

 

Well, not rats.

 

No.

 

-Does she look well?
-Yes.

 

Appetite's good?

 

-Does she sleep well at night?
-Yes.

 

l mean, she's right as rain in that way.

 

Well, there is a name for her condition.

 

lt's called a childhood phase.

 

And, sadly,
it's something she'll grow out of.

 

Charlotte, what are you doing?

 

Thinking.

 

l do my best thinking upside down.

 

Blood goes to my head
and perks me up.

 

l've been thinking, too, you know,
about Christmas.

 

Don't worry, Wilbur.
We'll figure something out.

 

Come on, lke. Come on.

 

Not to be too much trouble,

 

but have you figured something out?

 

Not yet, but it's like a web.

 

You make it, you wait,
and something always comes.

 

Good night, Charlotte.

 

Good night, Wilbur.

 

And swing.

 

And stick.

 

And loop.

 

And back up, stick, and...

 

Mr. Zuckerman!

 

Okay, you gotta come see this.

 

Come on, Homer!

 

Come on!

 

-What's a ''so me pig''?
-lt's ''some pig.''

 

lt's a miracle.

 

lt's nothing short of a bona fide miracle.

 

Minister Beecher?

 

Homer. Edith.

 

What brings you here?

 

Divinity?

 

We think so.

 

We'd better keep this quiet
until l address it in my sermon.

 

You can't tell a soul,
but you gotta come up to the barn.

 

Keep it between me and you.

 

-Swing by the farm.
-Okay. Goodbye.

 

Now, don't tell nobody.
Shouldn't get around.

 

There's a word in a spider web
at Zuckerman's barn.

 

Charlotte, what does a ''some pig'' do?

 

This isn't for what you do.
lt's for what you are.

 

Some pigs might smile a bit.

 

The lifting of the head, nice touch!

 

As ugly as that spider is,
we should have known she was smart.

 

So, you don't believe that someone
might be smart and pretty?

 

No. Yes! l mean, yes, because you are.

 

Clever little spider, isn't she?

 

Where's the spider who did this?

 

Well, we looked all over
and couldn't find one.

 

Looks pretty good.

 

Still ain't gonna change anything.
He's a goner.

 

Yeah. Glad nobody eats cows.

 

-Got to admit, that's a fine-looking pig.
-Yep, that's some pig, all right.

 

After a few weeks,
the phenomenon of the web wore off.

 

Nobody cared anymore,

 

and what was amazing yesterday
was suddenly ordinary again today.

 

lt looked like
Wilbur might not see snow after all.

 

Excuse me, but why are we here?

 

l mean, yes, barn meeting and so on
and so forth. l understand that.

 

But must this concern us?
And at such an ungodly hour!

 

You know, Wilbur's not the only one

 

who could end up being Christmas
dinner with an apple in his mouth.

 

Good point. Yes. Carry on, then.

 

lke, this involves every one of us.

 

l just have trouble looking at you.
That's all.

 

This isn't about me. lt's about Wilbur.

 

And, for the record, my view of you
is not exactly a treat, either.

 

As we have all seen,
humans have very short attention spans,

 

and there's just too much time
between now and Christmas.

 

Certainly enough time for
Zuckerman to find his affection for a pig

 

losing out to his hunger for ham.

 

-That spider can talk!
-Yeah.

 

What did she say, exactly?

 

She said the farmer might possibly
still slaughter the pig.

 

Sorry, old chap,
but it is a common fate for your ilk.

 

l could just
bust through the fence again.

 

No. Once was enough for that.

 

l just have to get the right word written.

 

Something that makes Wilbur
so special

 

that Zuckerman will never
think about killing him again.

 

You need something snappy,
like ''pig supreme.''

 

That sounds like a dessert.

 

So, what's the point, anyway?
lt won't work.

 

Could you please, just once,
say something-omething positive?

 

Okay. l'm positive it won't work.

 

How about
''harmoniously proportioned''?

 

-Harmoniously proportioned, yes!
-Stop that! You're following again.

 

Please, all of you!
What's the perfect word for Wilbur?

 

How about ''delicious''?

 

Or ''nutritious''? Or ''extra crispy''?

 

How about...

 

-Did you get him?
-Yep. Bull's-eye.

 

How about ''terrific, terrific, terrific''?

 

Good. Much too long, though.
l've only got so much web.

 

But one ''terrific'' might work.

 

lt simply isn't true.
The pig is not terrific.

 

Look at him! He's absolutely average.

 

lf you wish to be truthful,
then that is the word you should write.

 

''Average.''

 

Wilbur, this only works
if the word l write is true.

 

And only you can tell us
which word that is.

 

So look around.

 

We've all gathered around to help you.

 

Now tell everyone how you feel.

 

Look, there's a red one! And a blue one!

 

Avery! You'll never catch me!

 

l'm going to get you!

 

Look at the fireworks, Mom!

 

Avery, come on
if you ever want to catch me!

 

This web thing is really paying off.

 

Mr. Zuckerman!

 

There it is, side to side,
right in the same place. ''Terrific.''

 

lt was the most amazing thing!

 

Last time we had hundreds of people.
This time it's going to be thousands!

 

lt says ''terrific'' just as clear as day.

 

T-E-double-R-l-F-l-C.

 

l mean, can you imagine a spider
being able to spell that word?

 

l don't think l could spell that word
till the 10th grade.

 

-Fifty cents.
-Do you like that one, sir?

 

That's going to be $ 1 .

 

-Wow!
-Gather 'round, folks!

 

Remember, you saw it right here
at Zuckerman's.

 

And, before you leave, don't forget to
take some of our berries home with you!

 

-So, you think this might work?
-Nope.

 

Dare l say it? He looks ''terrific.''

 

Look at them all!

 

Yeah. Smile pretty.
l wish geese had teeth.

 

Been down here since dawn...

 

What are you suggesting? That Fern
has something to do with all this?

 

How else could those words
have gotten into that web?

 

l know everyone is saying
it's some kind of miracle, but...

 

But what? You don't think it is?

 

Do you?

 

The web itself is a miracle.

 

Wouldn't you agree?

 

Well, can you spin one?

 

-l can crochet a doily.
-Because someone taught you how.

 

Nobody teaches a spider.
They just know how to spin a web.

 

Don't you think that's a miracle?

 

As summer ended,
so did the excitement about the web.

 

Charlotte needed to
think of something special.

 

Special enough to change the way
people saw the world,

 

or at least one pig in the world, anyway.

 

The truth is, Charlotte feared she would
never find a word that could do all that.

 

And she had to hurry.
Time was running out for her.

 

But once a promise is made,
it needs to be kept.

 

-Still no web, huh?
-Nope.

 

l haven't seen one in, l'd say,
at least a month.

 

Funny how you get used to
all those people being around the place.

 

Kind of quiet without them, isn't it?

 

l noticed the hinge pin's busted
on the damper in the smokehouse.

 

Want me to order a new one?

 

Suppose you better.
That's a special order.

 

Better get a jump on that if we're going
to smoke any ham before the holidays.

 

We may need another
cord of wood, too.

 

l'm just going to throw this out here
one more time. ''Pig supreme.''

 

Oh, Golly!
Now you're just beating a dead horse.

 

-Hey!
-Sorry.

 

Look, l don't come across
many words in the field,

 

other than ''Hyah!'' or ''Giddyup!''

 

But that rat's always dragging in trash
with writing on it.

 

l agree.

 

lt's about time Templeton started
pulling his weight around here

 

instead of just eating it.

 

l bet he could bring us
some choice words.

 

l've got a choice word for you.
A little word called, ''Uh-uh.''

 

Well, that's two words.

 

And here's a few more.
Negative. No way. Nothing doing.

 

l ain't breaking my back
to try and save ''some pig,''

 

no matter how ''terrific''
you think the little lunch meat is.

 

You'll sing a different tune
when he's gone

 

and nobody brings around those
scrumptious buckets of slop.

 

And three, two...

 

Cue the rat!

 

Let's get one thing straight.

 

l don't care about the pig.

 

-What l care about is the slop.
-Of course.

 

And since l'll be at the dump anyway,
and it won't take any extra effort,

 

maybe, maybe l'll pick something up.

 

You're very kind.

 

Don't go spreading it around.

 

What? What do you want?

 

You'll need your strength.

 

Thanks.

 

But, Dad, l heard them.

 

l heard them talking
about the smokehouse!

 

He's not your pig anymore.

 

Well, l wouldn't have sold him
in the first place

 

if l knew this is what
they were gonna do to him.

 

That's what happens
to a pig on a farm, Fern.

 

You know that.

 

l'll see about that.

 

l've got maybe two, three years
before she can out-argue me.

 

Then l'm doomed.

 

And members of our own 4-H Club

 

will have the opportunity to enter
livestock and poultry in the competition.

 

So, in addition to the rides and games,

 

make sure you show them your support,
as well.

 

Any questions? Rita.

 

Miss Lewis, can l bring my chickens?

 

Your chickens, l'm sure.
Pigs, chickens, horses and cows.

 

You certainly can,
and l hope you win first prize.

 

How can he be in every cornfield?

 

lt can't be the same guy. lt can't be!

 

He's wearing the same hat.

 

l'm telling you, he is following us!

 

l hate that guy.

 

l have got to get some corn, Elwyn!

 

All right! All right! All right!
This is crazy.

 

-There's two of us, right?
-Yeah.

 

Trust me, there's two of us,
and there's only one of him.

 

l don't know, man. He scares me.
He really does.

 

-Just think about that corn. Corn.
-Yeah.

 

-The corn.
-Corn.

 

-All right, let's do it!
-Let's do it! Let's do it!

 

-Abort! Abort! Abort!
-Abort! Abort! Abort!

 

Man, he is good!
l bet he's laughing at us.

 

Don't look at him!
Don't even give him the satisfaction.

 

Just think about something else.

 

-Think about something else.
-Anything.

 

l think l see a rat.

 

-That's good.
-No, really, l see a rat.

 

The rat is stealthy. The rat is nimble.
The rat is on the -- whoa!

 

The rat is losing his touch.

 

-You want to go mess with him?
-Oh, yeah! l've got to peck something.

 

Rat on three.

 

One, two, three!

 

The rat has been spotted!

 

The rat is not

 

enjoying this!

 

All this for slop?

 

The rat is desperate. The rat is trapped.

 

The rat needs to stop calling himself
''the rat.''

 

''Find some words.'' Yeah, right,
the rat will never find words!

 

Hey, look. Words.

 

-Hey, is he still in the can?
-He's in the can?

 

Maybe we should give him
some privacy. Always helps me out.

 

No, no, genius, not that can.

 

Where did he go? l can't see him.

 

All l see is that fruit moving.

 

-What fruit?
-The fruit with the tail!

 

They'll never get me now.

 

-Let's go get him!
-Go get him!

 

The rat rules!

 

-We're pink!
-Hey, what the... Pink?

 

But that's all right, isn't it? l mean,
black pretty much goes with everything.

 

No, it's not all right.
That rat is going to pay!

 

''Radiant.''

 

-This might just work.
-Might?

 

Oh, for the love of Lucy!

 

Here it comes. lt did this yesterday.

 

Look that way, everyone!
Right towards that cloud!

 

Good gracious.
Has it always done that?

 

No, it can't have.

 

-Brilliant! Absolutely brilliant!
-Wow!

 

Oh, yes.

 

This word will work quite nicely.

 

Then my work is done.

 

And now for the fruits of my labor.

 

And the vegetables! And the gravy!

 

All right, now.

 

''R.''

 

And stick.

 

And loop.

 

And...

 

Come on, Charlotte, you can do this.

 

Don't slow down yet.

 

Welcome to Zuckerman's!
Thank you all for coming.

 

Well, the web says it
better than l ever could.

 

That is some terrific, radiant pig!

 

And for that reason, l've decided
to enter Wilbur into the county fair.

 

Did you hear what they said, Charlotte?
l'm going to the fair!

 

Going to the fair!

 

Wilbur might just see Christmas
after all.

 

ls it good? Did we do it?

 

Yes, Wilbur. lt's very good.

 

Now, smile.

 

The fair, Homer?
What's gotten into you?

 

l don't know, Sis. lt just come to me.

 

He's a runt, Homer.
He doesn't stand a chance.

 

Well done! Never had a doubt!

 

That spider did a heck of a job.
She's a hard worker.

 

Thank you, Charlotte.
You should take a little bow.

 

And have my beauty steal the show?

 

Now, go on and show them
what a radiant pig can do.

 

What do you mean
you're not going to the fair?

 

l'm going to get a prize.
Don't you want to be there?

 

Of course l do, Wilbur, very much.

 

l'm just not up to traveling
at the moment.

 

-Why not?
-Because l'm expecting.

 

Expecting what?

 

''Expecting'' means...

 

l'm expecting you to do fine without me.

 

You're getting to be a big pig,
and you'll do just great on your own.

 

Okay. l'll miss you.

 

Come on, Homer, up and at 'em.

 

lt's the big day.

 

-Fern?
-Mom!

 

l'm not wearing that.

 

What the heck is she doing?

 

Bathed in buttermilk.

 

l've had this dream.

 

l've got to say he really is some pig.

 

That's my buttermilk working.

 

You sure you want to
go through with this, Homer?

 

lf you lose, you're out your entry fee.

 

He could win, though.

 

Stranger things
have been happening around here.

 

lf he doesn't win, though?

 

Well, the way l figure it,
even if he does lose,

 

l can make it all back
on the bacon alone.

 

Wilbur! Wilbur!

 

Do something, Homer.

 

-What happened?
-l don't know. He just fainted.

 

lt's all right, hon.

 

-Lurvy, get some water!
-lt's okay, Wilbur.

 

Charlotte, are you feeling-eeling okay?

 

Why is it so hard for that farmer to see
what is right in front of his face?

 

Look what Wilbur has done
for this farm. lsn't that better than ham?

 

Well, there's only one thing to do,
and l have to be there to do it.

 

Charlotte, you have your babies
to think about now.

 

Yes, l know.
But l made a promise to my friend.

 

A big blue ribbon ought to finally get
the point through that farmer's head.

 

-Easy, Lurvy. Easy.
-Coming through! Coming through!

 

Here we go!

 

-There we go.
-He's up.

 

Okay, let's see if he'll get in the crate.

 

-Buttermilk.
-Templeton?

 

l need you to go with me.
We'll have to find another word,

 

a really good one.

 

Sorry, lady.

 

Comes a time when the rat's got to ask
himself, ''What's in it for the rat?''

 

-He's right. We've been to the fair.
-We have?

 

Remember? All that garbage there?

 

Oh, yeah! lt's littered with hunks
of chewed-on funnel cakes...

 

How's that?

 

And dribs of ice cream
going sour in the sun.

 

And spitty little cotton candy bits
ground into the mud.

 

Popcorn, moldy cheese,
half-eaten sandwiches

 

and sticky-icky-icky candy apples.

 

Wait!
Go back to the moldy cheese thing.

 

l've never seen
so much disgusting trash!

 

Come on, Wilbur. Good boy.

 

Don't hurt him, Dad!

 

Nearly made me gag, the stink of it,
especially that deviled egg.

 

You better hurry up, rat.
They're gonna leave you!

 

Wait for me!

 

-Nice and easy.
-Come on, Wilbur. Good boy.

 

More food than you'll see in a lifetime!

 

-Bye, Aunt Edith!
-Bye.

 

Bye, Fern! Bye, Avery!
See you at the fair, guys!

 

Hey, it worked!

 

l think we milked it a little there
at the end, though.

 

All right. All right, John,
l'll see you over there!

 

Charlotte, you're coming with me!

 

l wouldn't miss it for the world.

 

Thank you for coming.

 

-Good luck, Wilbur! Win that ribbon!
-Go get 'em, Wilbur!

 

We're going to the fair!

 

Going to the fair! Going to the fair!

 

-l'm going on the bumper cars.
-So fun!

 

The sign looks good, Homer.
Nice and even.

 

All right, there we go.

 

There you go, Wilbur.

 

Okay, where's the filth?

 

Have you heard that good things come
to those who wait?

 

No, good things come to those
who find it and shove it in their mouth.

 

Don't think l don't know, Fern,

 

that we're all here
because a determined little girl

 

made a promise to a pig.

 

-Wilbur.
-Sorry.

 

l mean Wilbur.

 

l'm proud of you, honey.

 

Thanks.

 

Fern? Avery?

 

l'm going to give you each 10 tickets
to do as you like out there.

 

And you have to make them last all day,

 

so don't go spending them all at once.
Okay?

 

-Wow!
-All right!

 

-l'll be right back. Okay.
-Come on!

 

You're going to win the prize tomorrow.
l know it.

 

-Everything will be all right.
-Fern, let's go!

 

Okay.

 

Oh, my.

 

ls that what we're up against?

 

Excuse me. What is your name?

 

When someone wants to get
your attention,

 

what is it they call out?

 

Uncle.

 

Tell me, Uncle,
what is the date of your birth?

 

Your birthday?

 

For heaven's sake, all l want to know
is if you're a spring pig.

 

Of course. What did you think l was?
A spring chicken?

 

Huge and humorous. Aren't we talented!

 

Spring chicken.

 

Charlotte, who are you talking to?

 

-The pig next door.
-Should l be worried?

 

Of course not.
What good would that do?

 

Whoa!
Have you seen the beast next door?

 

l think his mama was part hippo.

 

lf l had to name five of the fattest pigs
l've ever seen,

 

he'd be three of them. He's a shoo-in.

 

Please. That pig is not nearly
as handsome as Wilbur,

 

or as harmoniously proportioned,

 

-and not nearly as clean.
-There's a real tiebreaker.

 

We just have to prove that the finest pig
is not necessarily the fattest.

 

And you can do your part, Wilbur,
by getting some rest.

 

-l'm not tired, Charlotte.
-Okay.

 

Well, could you excuse me
for just a minute, please?

 

All right, Templeton, you're right.
That pig over there is a shoo-in.

 

So, l need words that are even better
than that pig is fat.

 

Special words, and lots of them.

 

How about ''pushy'' and ''demanding''?

 

Templeton, please!

 

This is our last chance
to save Wilbur's life.

 

You do realize
l'm just here for the food, right?

 

Of course.

 

Enjoy the ride.

 

One, please.

 

Must be in the other pocket. Sorry.

 

-One second.
-All right.

 

Two, please.

 

ls that Fern up there?

 

Well, l'll be.

 

-She's with a boy.
-She is! She's with a boy!

 

Oh, no.

 

She's with a boy.

 

Manna from heaven!

 

l don't know what this is, but l love it!

 

One-stop slopping.

 

All right.
Let's go get the spider off my back.

 

How come l'm not in a cornfield, Elwyn?
How come?

 

Hey, hey.
They got all kinds of corn right here.

 

You got your popcorn,
caramel corn, candy corn.

 

Stop torturing me!

 

l'm starving here, and now l'm
cross-eyed because of this pink stuff.

 

lf l ever see that rat again...

 

Words, words, words.

 

''Pork rinds.''

 

That'll draw a crowd.

 

This looks promising.

 

Hey! That rat!

 

l'm going to get me some rat!

 

Oh, not these birdbrains.

 

Let's get rid of them once and for all.

 

...and everything. Rat on three! Three!

 

Wait up, Brooksie! l'm coming with you!

 

Little flamingoes!

 

Come and get me!

 

-lt's scary guy!
-Abort! Abort!

 

Peck him! Peck him, Elwyn!

 

Wait a minute. His eyes are buttons,
and his hair is straw.

 

This guy ain't real!

 

-He's not?
-No!

 

Oh, yeah! The rat rules! Take that!

 

Do you know what this means?

 

-Yeah.
-What?

 

We could've had corn!

 

Well, Your Highness,
you satisfied or what?

 

'Cause l've got a spitty hunk of
pineapple upside-down cake out there

 

with my name on it.

 

Yes, very satisfied.

 

Be careful. lf you keep this up,
someone might think you care.

 

Gee, l'm all choked up.

 

Charlotte?

 

lf l don't win the prize tomorrow, they're
gonna send me to the smokehouse.

 

You're going to win, Wilbur.

 

And you're going to see
the snows of winter.

 

l told you, l never break a promise.

 

Mom?

 

Will you put these in for me?

 

You look like a girl!

 

And l still hit like one.

 

Well, what do you think?

 

lt's a great word. lt's just...

 

Just what?

 

ls it the right word? ls it true?

 

Because l don't really feel like

 

l deserve any of the things
you've written about me.

 

Then it is the perfect word.

 

The web!

 

Hey, Wilbur!

 

''Humble.''

 

Hey, Wilbur.

 

lf that's not a prize-winner,
l don't know what is.

 

He's going to win this thing, isn't he?

 

Oh, Homer, l can't go up to that
grandstand looking like this.

 

Homer.

 

lt's not fair.

 

Why didn't they tell us
the judging was going to be so early?

 

We did our best.

 

l'll get the truck and take him home.

 

l really thought we had a shot.

 

lt's okay. lt'll be okay.

 

l told you. There it is! The web!

 

Mom...

 

What's going on?

 

lt looks like it's ''humble.''

 

Excuse me. Thank you.
Coming through. Excuse me.

 

Mr. Zuckerman!
Could you come with me, please?

 

Oh, and bring the pig, too.

 

Homer.

 

Ladies and gentlemen,
on behalf of the state of Maine,

 

it gives us great pleasure to present

 

Zuckerman's famous pig!

 

Folks! Folks!

 

l think we all remember
the start of summer,

 

when the writing appeared on the web
in Mr. Zuckerman's barn.

 

And now it has happened yet again!

 

Which is why the governors of the fair

 

are honored to present

 

this handsome medal.

 

A token of our amazement
and our appreciation.

 

l love you, Wilbur.

 

Well, what can l say about this pig
that hasn't already been said?

 

l know a lot of you folks
have come out to the farm,

 

and you've seen the words.

 

A lot of you have asked me,
''How could this have happened?''

 

l don't know.

 

But it has happened

 

in a time when we really don't see
many miraculous things.

 

Or maybe we do.

 

Maybe they're all right there around us,
every day,

 

and we just don't know where to look.

 

There's no denying
that our own little Wilbur,

 

he's part of something
that's bigger than all of us.

 

And life on that farm

 

is just a whole lot better with him in it.

 

He really is some pig.

 

Way to go, Wilbur!

 

Charlotte, look how happy she is!

 

lsn't that great?

 

Yes, it's wonderful.

 

Hey, what's that?

 

This is my magnum opus.

 

What's a magnet opus?

 

Magnum opus.

 

lt means ''great work.''
lt's a nutrient-filled, waterproof egg sac.

 

Really? There's eggs in there?

 

My babies, 5 14 of them.

 

Wow! With 5 14 baby spiders
all over the place,

 

it's going to be really radiant
in the barn!

 

Wilbur, l'm afraid they're not going to
make it back to the barn.

 

What?

 

What are you talking about?

 

You're not going to
leave them here alone, are you?

 

l have no choice. l'm languishing.

 

What does that mean?

 

lt means l'm dying.

 

What?

 

You can't die!

 

Wilbur, we're born, we live,

 

and, when our time comes, we die.

 

lt's just the natural cycle of life.

 

No! No, just climb down.

 

l'll carry you the rest of the way.

 

We'll go back to the barn,
and l'll take care of you.

 

No, Wilbur.

 

l don't even have the strength
to climb down.

 

You have to.

 

You've done so much for me!

 

And it was my great pleasure.

 

Please come down, Charlotte.

 

Please. There must be
something l can do.

 

No, Wilbur.

 

Don't you know
what you've already done?

 

You made me your friend,

 

and, in doing so, you made a spider
beautiful to everyone in that barn.

 

l didn't do anything, Charlotte.
You did it all.

 

No. My webs were no miracle, Wilbur.

 

l was only describing what l saw.

 

The miracle is you.

 

Templeton!

 

Charlotte is very sick.

 

Yeah, and twisted.

 

She's dying! She can't go home with us.

 

So, l need you to help me
take her egg sac with us.

 

Did you say eggs?

 

lt's an egg sac. And it's right up there,

 

and it has her children in it.

 

And l can't just leave it here.
What if something happened to them?

 

Now, l can't reach it,
so l need you to get it for me.

 

And l need you to do it now.

 

l don't think l like your tone.

 

Can't you just once in your life think
of someone other than yourself?

 

-A little further. Keep coming.
-Once? Once?

 

Come on.

 

No, you come on!

 

Who got his hindquarters pecked
to make you ''radiant,'' huh?

 

Templeton, that's who.

 

And who interrupted the gorging
of a lifetime so you could be ''humble''?

 

Why, l think it was Templeton!

 

Templeton! Templeton! Templeton!

 

And do l get thanked?

 

No!

 

Well, has it ever occurred to you

 

that even a rat
might like a little appreciation?

 

A little, dare l say, love?

 

Do it and you'll get dibs on my slop
for the rest of my life.

 

Done.

 

Hurry! Up in the corner on the ledge.

 

Templeton!

 

Come on!

 

Thank you, Templeton,

 

for everything.

 

lt's okay, just drop it. Hurry!

 

Here you go. Here's your medal.

 

-ln you go.
-Time to go home, Wilbur.

 

All right. Close her up, Lurvy.

 

Okay, easy now.

 

Goodbye,

 

my sweet, sweet Wilbur.

 

Goodbye, Charlotte.

 

l love you.

 

ls that our lovely-ovely-ovely
little Wilbur?

 

-And he's got a medal!
-Strong work, kid.

 

He looks so grown up.

 

-l always knew he could do it.
-Never had a doubt.

 

Welcome home, Wilbur.

 

Wilbur?

 

Where's Charlotte?

 

l got a bad feeling, Bits.

 

Me, too.

 

Now, that isn't to say
Charlotte was gone forever.

 

She lived on
in the hearts of those that knew her,

 

and even those that didn't.

 

Something had changed
in Somerset County.

 

lt was as if people knew
they lived in a special place now.

 

And, in small ways,
they started being special people,

 

a little bit kinder,

 

a bit more understanding.

 

And the animals felt different, too.

 

Closer.

 

The warmth of their friendship carried
them through the long, cold months.

 

They showed it
in little gestures of kindness,

 

unusual patience,

 

and promises kept.

 

Even the hardest of hearts found
themselves rising to the occasion.

 

And, finally, the greatest promise of all,

 

a spring pig saw his first snowfall.

 

lt was as though Charlotte herself
had shaken it out of the sky.

 

The stillness of winter continued
to the first thaw, like it always does.

 

And then, the first buds of spring.

 

And, before you knew it,
life had come full circle.

 

They're here! They're here!

 

They're here, everybody!

 

Hey, there. l'm Wilbur.
l'm a friend of your mom's.

 

Boy, are we glad to see you!

 

So creepy!

 

And cute! Just like their mother.

 

They're so, so beautiful.

 

l just want to scoop them up
and hug them all.

 

Wow, you can fly!

 

Look at you go!

 

Now that is something to follow.

 

Go, little spiders! Be free! l wish l could.

 

l'm kidding, honey.
l think l got one inside my beak.

 

-Thanks, baby.
-That's my Golly-olly-olly.

 

Wow!

 

l can't believe they're really here.

 

-So pretty.
-Yeah, Bits.

 

You doing okay over there, lke?

 

l'm okay with it. l'm okay with it, Bets.

 

l'm okay with it.

 

Spiders are nice. Spiders are my friend.

 

Spiders won't hurt me.

 

Wait! What's happening?
What are you doing?

 

-Bye!
-Bye!

 

Please don't go.

 

-Goodbye! Bye!
-Wait! Wait!

 

Goodbye!

 

Where are you going?

 

We're setting forth.

 

We take to the breeze.
We go as we please.

 

We take to the breeze!

 

Bye!

 

But you can't go!

 

l had so much l wanted to tell you!

 

And someone l wanted to tell you about.

 

Salutations!

 

-Who said that?
-l'm up here.

 

-So am l.
-Me, too.

 

-We'd like to stay.
-We like it here.

 

And we like you, too.

 

You're staying? Oh, that's great!
That's really, really great!

 

Three friends! What are your names?

 

l'll tell you my name if you'll tell me
why you're trembling.

 

Well, l think l'm trembling with joy.

 

-Then my name is Joy.
-Joy? Perfect.

 

-What was my mom's middle initial?
-A.

 

Then my name is Aranea.

 

Wow! Great name!

 

Why don't you pick my name for me?

 

Something sensible.
Not too long, not too fancy.

 

And not too dumb.

 

Tricky. How about

 

Nellie?

 

Nellie? l like it. Well done!

 

Joy, Aranea, Nellie,

 

you have chosen a hallowed doorway
in which to spin your webs.

 

This was your mother's doorway.

 

She was loyal, brilliant, beautiful,

 

and she was my friend.

 

l will treasure her memory forever.

 

So, to you, her daughters,
l pledge my friendship.

 

l pledge mine!

 

-l do, too!
-So do l!

 

Okay, l'd like to make
a couple of announcements.

 

First of all,

 

if you gals are word-lovers,

 

and you need
a few scraps of paper for inspiration,

 

don't look at me.

 

My word-fetching days are over.

 

l'm not the rat l used to be.
l'm at least twice that.

 

So, if you need something to write,
try this,

 

''Some rat.'' Some rat.

 

Think about it.

 

Slops! Oh, yeah!

 

And, in an ordinary barn,

 

an ordinary pig, a runt no less,

 

stood surrounded by friends,

 

welcoming his second spring.

 

And that spring was followed by many,
many more.

 

All because someone stopped to see
the grace

 

and beauty and nobility
of the humblest creature.

 

That is the miracle of friendship.

 

lt is not often
that someone comes along

 

who is a true friend and a good writer.

 

Charlotte was both.